QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 466

cầu thân, nói khó nghe, chính là cấp cho Phượng Thương xung hỉ, nàng
không thể xử xự quá đáng, chuyện này liên quan đến chính trị của hai nước.

Lại nói, lúc trước, những nữ nhân từng cấp cho Phượng Thương đều xảy

ra chuyện, lần này Mộ Dung Thất Thất ở cùng một chỗ với Phượng
Thương lâu như vậy, thế nhưng lông tóc không tổn hao gì, nói không chừng
bát tự của nàng có thể khắc chế bát tự sát tinh của Phượng Thương.

Chẳng lẽ, đây là vận mệnh sao? Đông Phương Lam không vui, cũng

không cam lòng.

Nhưng Phượng gia cần kéo dài huyết mạch, Phượng Thương cũng đã hai

mươi lăm tuổi, những nam tử khác ở độ tuổi này đã đều có con hết rồi, duy
độc Phượng Thương, cưới một người khắc một người, đến hiện tại liền biến
thành không ai dám gả cho hắn. Chẳng lẽ, thật sự để cho Mộ Dung Thất
Thất tiến vào đại môn của Phượng gia sao? Để cho huyết mạch đời sau của
Phượng gia nhiễm lấy máu của cừu nhân?

Chỉ qua một khoảng thời gian ngắn, Đông Phương Lam đã nghĩ rất nhiều

rất nhiều. Đứa cháu ngoại trước mắt này, là đứa cháu nàng yêu thương nhất.
Đứa nhỏ này mười tuổi đã phải chịu tang cha mẹ, lại bị gian nhân gài bẫy,
hủy đi thân mình. Đã khó khăn nuôi hắn lớn lên, lại gian nan cưới vợ cho
hắn.

Lại nhìn Mộ Dung Thất Thất, bề ngoài bình thường, năng lực bình

thường, hết thảy đều bình thường, thấy thế nào cũng không xứng với
Phượng Thương. Chính là, vì sao Phượng Thương lại vừa mắt nàng, mà
nàng ở cạnh Phượng Thương cũng không gặp phải chuyện gì, chẳng lẽ là
không phải oan gia không yêu nhau sao?

Chần chờ thật lâu, Đông Phương Lam vẫn không nói gì, thẳng đến lúc

Hoàn Nhan Bảo Châu đứng bên cạnh nũng nịu gọi “hoàng tổ mẫu”, nàng
mới hồi phục tinh thần lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.