hiếp lớn nhất đối với hắn, chỉ có diệt trừ Phượng Thương, Thái tử vị của
hắn mới có thể an ổn!”
Mộ Dung Thất Thất còn tưởng rằng cần thêm chút thủ pháp thì Triệu
Lãng mới chịu khai ra, không nghĩ tới chỉ mới cắt một cái lỗ tai, hắn đã run
run khai ra tên Hoàn Nhan Hồng. Nguyên lai, kẻ đứng sau chuyện này là
thái tử Hoàn Nhan Hồng, xem ra, suy đoán trước kia của nàng thực chính
xác, Hoàn Nhan Hồng này chính là một vấn đề lớn.
“Trừ bỏ Hoàn Nhan Hồng, còn có kẻ khác hay không? Các ngươi dự
định sẽ làm gì?”
“Không còn ai khác, chủ tử của ta chính là Hoàn Nhan Hồng. Hoàn
Nhan Hồng lệnh cho ta hành sự tùy theo hoàn cảnh, nếu có thể, tốt nhất hãy
trừ đi Phượng Thương, nếu không, liền giết Mộ Dung Thất Thất, lưu lại vết
sẹo trong lòng Phượng Thương. Ta đây cũng là bị hắn cưỡng ép, Hoàn
Nhan Hồng nói nếu ta không làm theo yêu cầu của hắn, hắn sẽ diệt đi Vô
Cực Cung. Dưới tay ta là vài ngàn người a, ta đây cũng không thể bắt họ
chịu chết a!”
Vốn là chuyện cực kỳ vô sỉ, thoát ra từ miệng Triệu Lãng, lại biến thành
chuyện hắn trân trọng cấp dưới ra sao, bảo hộ thủ hạ như thế nào, hắn vì lợi
ích toàn cục, không thể không làm theo yêu cầu của Hoàn Nhan Hồng.
“Chủ tử, có người đến đây.” Ngoài cửa, truyền đến thanh âm của Tố
Nguyệt. Mộ Dung Thất Thất đã hỏi rõ những điều mình cần biết, liền gật
đầu ra hiệu cho Tô Mi. Lập tức, ngân quang chợt lóe, đầu của Triệu Lãng
liền rơi xuống đất. Tô Mi trải khăn gói đầu của hắn lại, theo sau Mộ Dung
Thất Thất, cùng nhảy xuống cửa sổ.
Đợi đến lúc Nạp Lan Tín đến nơi, chỉ nhìn thấy một khối thi thể không
đầu quỳ trên mặt đất, máu tươi nhiễm đỏ nơi đây, bộ dáng cực kỳ khủng bố.