QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 969

Im ắng, không có ai đáp lại, nhưng mà thỉnh thoảng có thể nghe được

một hai tiếng chim hót, còn lại không có âm thanh gì khác.

Kì lạ. . . . . . Mộ Dung Thất Thất vô cùng kinh ngạc. Mọi người đi đâu

vậy? Chẳng lẽ bận rộn chuẩn bị hôn lễ? Nhưng cũng không đến mức ngay
cả một người cũng không có như vậy đi.

Đi khắp cả vương phủ, cũng không có nhìn thấy người nào, chờ lúc Mộ

Dung Thất Thất trở lại Tùng Lâu, đã là ban đêm.

Vào đông, trời tối sớm hơn, nhìn hoàng hôn mờ mịt, Mộ Dung Thất Thất

trong lòng có chút bất an. Rốt cuộc là sao vậy? Tại sao tất cả mọi người đều
không có ở đây? Chẳng lẽ là xảy ra điều gì đó? Có người xâm nhập vương
phủ?

Đang lúc Mộ Dung Thất Thất trong đầu mơ màng hết chuyện này tới

chuyện khác, một trận tiếng đàn truyền tới. Tiếng đàn du dương, như tiếng
suối róc rách, làm say người nghe. Có người. Mộ Dung Thất Thất thật cao
hứng, lập tức tìm kiếm đuổi theo nơi phát ra tiếng đàn, lại không nghĩ lâm
vào một mảnh đỏ rực.

Trời đông giá rét, mai nở lửa đỏ diễm lệ, Mộ Dung Thất Thất liếc mắt

liền thấy Phượng Thương ở trong đình.

Tựa hồ, hôm nay Phượng Thương phá lệ tuấn mỹ hơn. Một thân áo trắng

noãn như tuyết, tóc dài buộc ở đỉnh đầu, vẻn vẹn dùng một cây trâm gài cố
định. Lúc này, Phượng Thương đang chuyên tâm gảy đàn, ngón tay của hắn
thon dài, gảy trên dây cầm, âm nhạc tuyệt vời truyền từ đầu ngón tay ra, cả
không gian bao phủ tiếng đàn động lòng người.

“Khanh Khanh, nàng đã đến rồi.” Một khúc cuối cùng, Phượng Thương

đứng lên, mỉm cười dẫn Mộ Dung Thất Thất vào đình. Trên bàn, hai chiếc
nến đỏ tinh mỹ chẳng biết lúc nào đã được người ta đốt lên, ngạc nhiên hơn
là, trong bình ngọc trên bàn, cắm một bó hồng mai đỏ au.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.