RANH GIỚI - Trang 1021

xót xa, lẫn những sóng gió, bất kể nước mắt đã khô cạn héo hon tận sâu
trong cõi lòng và những đăng cay cứ mãi nối dài liên miên bất tận...

Cái từ nếu như tôi muốn ám chỉ đến... Đó là "NẾU NHƯ TÔI CHƯA

TỪNG XUẤT HIỆN TRÊN CÕI ĐỜI NÀY...??"

Lúc trên đường ra sân bay để vào Sài Gòn, qua đoạn rẽ hướng đi Phúc

Yên, tôi nghĩ khá nhiều về mẹ, về những giọt nước mắt rơi trong đêm thâu
sau những dè bỉu ác ý của những người xung quanh không hiểu chuyện. Về
những đêm mưa gió, hai mẹ con ôm nhau nhìn những dòng nước nhỏ tong
tong trong căn nhà dột nát. Về đôi mắt thâm quầng sau những ngày tôi ốm
quặt quẹo. Về những người đàn ông đã đến và đi sau lời cự tuyệt của mẹ...
và sự lủi thủi vò võ hai chục năm trời. Không có tôi, cuộc đời mẹ có lẽ đã rẽ
sang một hướng khác, bắt đầu lại với một gia đình yên ấm, hạnh phúc hơn...
Không phải chịu những tai họa khủng khiếp kia...

Và giờ là nàng nữa, nếu như không gặp tôi...

"Lần sau đi đứng để ý một chút nhé cậu trẻ !"

"Ngày kia là sinh nhật vợ tôi !"

"Nhưng cháu nó cứ bắt tôi phải về đúng ngày."

"Ái chà chà ! Ông cũng chiều con ghê nhỉ ! Mà phải công nhận cái con

bé Mai Ngọc này rất tâm lý đó, tôi ước gì con gái tôi cũng biết quan tâm
đến gia đình như vậy."

Những đối thoại và nụ cười hạnh phúc của người đàn ông ấy mà tôi đã

vô tình gặp tại bữa tiệc doanh nghiệp hôm nào lại chập chờn trong suy
tưởng.

Nàng xứng đáng có được tất cả. Một gia đình đầm ấm sau những sóng

gió, bên người bạn trai quan tâm yêu thương mình. Chứ không phải đôi mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.