RANH GIỚI - Trang 1078

Lúc này tôi mới thở phào, nhịp tim bắt đầu ổn định lại.

Cẩn thận ghe ngóng thêm một lúc nữa, tôi mới lồm cồm bò ra khỏi

giường.

- Thấy chưa? - Tiên nhìn hai chúng tôi có vẻ trách móc.

- Gặp nhau lén lút mà cứ như đang ở chốn hẹn hò ý, chịu hai người!

- Tớ biết rồi! Cảm ơn Tiên nhiều nhé! - Tôi gãi đầu cười.

- Chắc hôm nay tạm thời như vậy thôi, tớ nghĩ cậu nên về! Chứ ở lâu

nguy hiểm lắm! - Tiên tỏ vẻ lo lắng.

Tôi quay qua nhìn nàng, nàng cũng nhìn tôi. Cả hai đều lưu luyến và tiếc

nuối vì chưa nói chuyện được nhiều. Có mặt Tiên ở đấy nữa nên tình cảm
cũng không thể hiện thái quá được.

Tiên như nhìn ra tâm trạng của chúng tôi. Bạn ấy bước vào nhà vệ sinh

rồi đóng cửa lại.

- Anh về nhé! - Tôi ngồi xuống giường. Đưa tay vuốt má nàng.

- Nhưng giờ anh làm cách nào xuống? - Nàng có vẻ lo lắng.

- Sơn ở ngoài, nó sẽ giúp anh!

- Vậy ư? Sao không bảo Sơn vào đây?

- Mình anh trong phòng mà mẹ em tí phát hiện ra rồi, thêm cả nó nữa thì

chắc giờ này cả lũ đang ở công an phường mất, với lại nó phải ở trên cây để
lát còn hỗ trợ anh chứ. - Tôi phì cười.

- Tạm thời hôm nay nói chuyện thế đã, giờ anh chỉ muốn em yên tâm

tĩnh dưỡng, ăn uống đầy đủ cho mau chóng bình phục. Anh sẽ luôn ở bên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.