RANH GIỚI - Trang 1079

mãi như vậy... được chứ?

Nàng khẽ gật đầu.

Tôi nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nụ hôn. Quãng thời gian ngắn mà

cứ như cả thế kỷ cho cái khoảnh khắc này. Sự chờ đợi, nỗi nhớ và biết bao
những lo âu...

Sau nụ hôn chúng tôi lại tiếp tục trao gửi những yêu thương qua ánh

mắt. Xa nhau thì cứ lê thê mà gặp nhau chỉ một thoáng, thời gian thật sự
đáng ghét.

- À, còn điều này nữa! - Tôi rút trong túi ra một chiếc điện thoại. Đặt

vào tay nàng.

- Sơn nó kỷ niệm sếp, để tiện liên lạc với đại ca! - Tôi nháy mắt.

- Thôi anh, em giờ đâu có được dùng điện thoại nữa! Mẹ em phát hiện ra

thì... - Nàng hoảng hốt dúi lại vào tay tôi.

- Anh mang về nó chửi anh chết! Em sẽ có cách mà... anh tin ! - Tôi đưa

lại cho nàng, và hôn lên má.

- Chúng ta cần giữ liên lạc trong mọi hoàn cảnh, chẳng phải em cũng đã

tìm mọi cách, lừa cả bà dì để gọi cho anh sao? - Tôi tủm tỉm.

- Sao anh biết? - Nàng sửng sốt nhìn tôi.

- Em chẳng đã nói chúng ta đồng cảm từ trái tim mà, có điều gì mà anh

không biết chứ? Chuyện còn dài, có thời gian anh sẽ kể sau. Giờ nghe anh,
và đi ngủ sớm đi.

- Vâng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.