RANH GIỚI - Trang 854

“Biết thế đã chẳng nghe lời chúng nó, khỉ thật!” Tôi nghiến răng thầm

nhủ trong đầu. Điên tiết sút mạnh vào bậc thềm rồi lại ngồi thụp xuống
nhăn nhó ôm chân. Sau đó tôi ngồi hút thuốc ngay tại bậc thềm một lúc.
Bấm gọi thêm mười mấy cuộc nữa chia đều cho cả ba thằng mà vẫn không
liên lạc được. Chán nản tôi bước vào nhà, vào giường và leo lên nằm cạnh
nàng, vắt tay lên trán nghĩ ngợi mông lung.

Bỗng có ánh đèn nhấp nháy chỗ bàn, hình như điện thoại của nàng có

cuộc gọi. Tôi vội nhổm dậy với lấy. Nàng để chế độ im lặng nên máy chỉ
báo đèn. Là ai gọi vào giờ này nhỉ? Tôi liền cầm lên xem.

"A Huy" Tôi sững sờ đến choáng váng, dụi mắt lại lần nữa. Tên lưu trên

danh bạ này không có lẽ là gã Nhật Huy kia sao??? Chắc chỉ có thể là hắn.
Tôi thầm quả quyết.

Tôi không dám nghe vì sợ hắn biết nàng đang ở bên tôi. Hắn mà biết thì

kiểu gì bố mẹ nàng cũng biết việc nàng nói dối để ra đây với tôi, như thế thì
mọi thứ sẽ không thể cứu vãn nổi.

Bọn thằng Sơn nó làm cái quái gì chứ??? Tôi đặt điện thoại xuống, gã

Nhật Huy ấy gọi liền ba cuộc mới thôi.

Tôi mở máy nàng ra xem tin nhắn và cuộc gọi. Tin nhắn thì không có gì

ngoài bạn bè nhắn báo tình hình sắp vào học và hỏi han. Tôi bấm xem lại
cuộc gọi đi và đến, không thấy nàng nghe hay gọi cho cái số lưu "A Huy"
kia. Nhưng đến cuộc gọi nhỡ thì thấy gã kia gọi cho nàng một cơ số, từ
cách đây mấy hôm nhưng nàng không nghe.

Tôi tạm yên tâm nhưng tròng lòng lại dấy thêm mối nghi hoặc về việc

gã Nhật Huy có liên quan đến vụ án. Chẳng lẽ không gọi được cho nàng
nên hắn tức tối và hành động chăng???

Tôi lại bước ra ngoài gọi tiếp cho Sơn, Lâm và Hòa vài chục cuộc nữa

nhưng không thể được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.