RANH GIỚI - Trang 859

-Hùng ! Bình tĩnh và ngồi ngay ngắn lên ! -Đồng chí công an đi cùng

vội bước lại xốc nách anh ta dậy, nghiêm khắc nhắc nhở.

Tôi đỡ mẹ ngồi xuống, đối diện với anh ta. Hùng không dám nhìn mẹ

tôi, mà cúi gằm mặt xuống.

-Cô không bao giờ có thể nghĩ là con ! -Mẹ thở dài nhìn Hùng.

-Cô ơi ! Con sai rồi, xin cô...con quẫn bách quá nên nghĩ quẩn, mong cô

mở cho con một con đường sống với ! -Anh ta ngước lên, nước mắt đầm
đìa, nghẹn ngào nói.

-Chuyện là như thế nào vậy anh ? -Tôi nhíu mày cất giọng hỏi. Thật ra

nếu không đang ở đồn, chắc tôi đã nhảy bổ vào cái thằng đã gây ra những
đau đớn và sợ hãi tột cùng cho mẹ tôi, khiến tôi hoang mang và mất ăn mất
ngủ mấy hôm nay rồi.

***

Hùng sinh năm 81, hơn tôi mấy tuổi. Anh ta có cái mã khá trắng trẻo và

đẹp trai, ăn nói hiền lành lại có duyên nữa. Chính vì thế chỉ trong 2 năm học
ở một trường trung cấp dưới Hà Nội, Hùng đã kịp cua được một cô gái rất
xinh là người Hà Nội chính cống. Chịu rời bỏ đất Hà Thành phồn hoa để về
làm dâu ở một nơi làng quê hẻo lánh.

Vợ làm giáo viên của một trường cấp 2 trong Xuân Hòa, tuy chưa có

con cái, nhưng gia đình khá yên ấm.

Hùng làm hợp đồng cho một xí nghiệp ở địa phương được 1 năm rưỡi

thì xí nghiệp giải thể. Anh ta quyết định mở một công ty máy tính để kinh
doanh, có vay ở chỗ mẹ tôi 40 triệu cộng với vay mượn bạn bè người thân
bao nhiêu nữa thì tôi cũng không rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.