RANH GIỚI - Trang 860

Tuy nhiên ở thời điểm đó, ngành IT ở dưới Hà Nội thì cũng khá phát

triển rồi với những cửa hàng Internet mọc lên như nấm, nhưng ở một nơi
dân trí vẫn còn bỡ ngỡ về mạng. Thì gần như là không có tiềm năng, thi
thoảng mới có một vài đơn hàng lặt vặt ở các cơ quan. Những cái đó không
đủ để trang trải tiền lãi và thuê mặt bằng. Hùng bí bách cứ vay chỗ nọ đập
chỗ kia, rồi cuối cùng cũng không trụ được, phải thanh lý toàn bộ và ôm
một đống nợ.

Anh ta được một số người bạn tư vấn đi lao động xuất khẩu ở Hàn Quốc

để trả nợ. Nhưng số tiền để lo cho vụ đó cũng khá lớn, trong khi bản thân
vẫn còn đang nợ chồng chất. Gia đình cũng chỉ có căn nhà đã thế chấp để
vay vốn ngân hàng, mấy thửa ruộng cũng chẳng có giá trị gì. Anh ta đến
nhà tôi nhờ mẹ tôi giúp, nhưng do mấy lần chậm lãi. Gốc chưa trả, đã quy
thành nợ xấu. Nên mẹ tôi có muốn cũng chẳng thể giúp được.

Dần dần bị các chủ nợ lẫn ngân hàng thúc giục, thời gian nộp hồ sơ đi

xuất khẩu lao động đã cận kề. Trong lúc bí bách anh ta đã nghĩ quẩn. Đến
nhà tôi nhiều lần, biết mẹ tôi ở nhà một mình, anh ta bắt đầu nhắm vào nhà
tôi.

Bỏ công sức gần 1 tuần theo dõi để nắm địa hình cũng như sinh hoạt của

mẹ tôi và người dân xung quanh. Chờ đến lúc thời cơ chín muồi, anh ta đã
hành động.

Đáng lẽ ra phi vụ đã trót lọt, vì ngay từ đầu công an đã loại Hùng ra khỏi

danh sách nghi phạm, vì bản thân chưa có tiền án tiền sự. Gia đình tuy
không khá giả, nhưng cũng là kiểu mẫu gia đình văn hóa ở địa phương, nợ
nần thì tuy chủ nợ thúc giục, nhưng do khéo miệng nên cũng không đến nỗi
ầm ĩ và để công an phải chú ý. Hùng đã tính toán rất kỹ, những dấu vết để
lại hiện trường ngoài cái cưa sắt ra thì hầu như không có manh mối gì thêm.

Vụ án sẽ đi vào bế tắc, và nếu như công an có truy ra thì cũng có thể khi

ấy Hùng đã ung dung bên Hàn Quốc rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.