RANH GIỚI - Trang 984

Rửa mặt xong tôi nhìn đồng hồ, đã gần 2 giờ chiều rồi. Xuống nhà gọi

thằng Sơn dậy rồi đi thôi, phải ra trước 1 tiếng để còn làm thủ tục nữa.

Đang định mở cửa bước xuống cầu thang, thì lại nghe tiếng chuông reo.

Chắc Mai không thấy mình trả lời nên gọi lại đây mà. Tôi quay lại cầm máy
lên.

Không phải số của Mai, là số lạ...

- Alo? - Tôi bấm máy nghe.

- Anh Hiếu phải không ạ? - Giọng một cô gái nói tiếng miền Nam.

- Vâng... Ai vậy nhỉ? - Tôi hơi chột dạ.

- Dạ, em là Lê Chi bạn của Mai Ngọc ạ!

- À...! Chào bạn! - Tôi giật mình nhớ ra nàng đã nói dối gia đình về nhà

bạn này ở miền Tây để bay ra đây với tôi. Tóm lại bạn này cũng là đồng
phạm đối với bố mẹ nàng, nhưng lại là đồng mình với tôi và nàng.

Tôi khấp khởi mừng rơn vì đã có đầu mối khác để liên lạc với nàng khi

vào Sài Gòn.

- Anh à... - Lê Chi có vẻ ngập ngừng.

- Sao bạn biết số mình? Bạn gặp Ngọc chưa? Tình hình thế nào rồi?

Ngọc sao rồi bạn? - Tôi sốt ruột hỏi dồn.

- Mai Ngọc đang... đang cấp cứu trong bệnh viện...

- Hả??? - Tôi nghe như có tiếng sét đánh ngang tai.

- Ba của Ngọc... bác ấy... bác ấy mất rồi... mất hôm kia. Sáng nay đưa

tang xong, Ngọc đi đâu ý làm mọi người bổ đi tìm. Đến trưa thì có người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.