RANH GIỚI - Trang 990

- Biết đâu được ý!

Tôi nằm dài dưới đất, ngửa mặt lên trời thở hồng hộc. Nghe chúng nó

đối thoại với nhau.

- Thôi nào làm lại, thời gian vẫn còn nhiều! Cố lên các chiến hữu, thà

thua chứ không nhục, ít ra phải có bàn danh dự chứ! - Thằng Quân chạy vào
lưới lấy bóng đi lên giữa sân.

- Quang vào thay tao cái! - Tôi vẫy tay.

- Sao thế? - Sơn chạy lại hỏi.

- Đau không nhấc nổi chân nữa, đá đấm cái gì!? - Tôi vừa nói vừa tập

tễnh bước lại xe. Vơ đống quần áo, cặp xách nhét vào giỏ.

- Về à?

- Ờ! - Tôi buông câu gọn lỏn rồi đạp xe phóng đi.

***

Chiều chập choạng tối mà trời mưa như trút nước. Hội con gái đã về hết,

chỉ còn mỗi xe của Ngọc dựng ở đó. Chắc còn ở lại bàn bạc gì với cô giáo
chủ nhiệm hay sao mà mãi mới thấy bạn ý ra. Khẽ nhíu mày ngước nhìn
trời mưa, rồi bạn ấy che vội chiếc cặp lên đầu, chạy ra nhà để xe.

Bạn ý hơi sững người khi lại thấy một bông hồng cài trên giỏ, trong giỏ

là một chiếc áo mưa... Bạn ý cầm bông hồng, rồi lại nhìn ngó xung quanh
một lúc. Ngần ngừ đắn đo giây lát rồi mới mặc áo mưa vào và đạp xe về...

Tôi đứng sau gốc xà cừ, cúi gằm mặt. Từng dòng mưa xối xả buông

xuống, tôi ướt như chuột lột. Nước mưa thấm đẫm bộ quần áo số, đôi tất và
cả chiếc giày bata đá bóng. Len lỏi vào từng thớ thịt cái rét của tháng 3. Tôi
đưa tay vuốt mặt, rồi ngoảnh nhìn bóng Ngọc khuất dần sau cổng trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.