RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 433

TẠM NGƯNG

NEW YORK, 1 THÁNG MƯỜI MỘT, 1902

Lần cuối Bailey bước vào căn lều này, Poppet đi cùng cậu, và xung quanh

mịt mùng sương mù dày đặc.

Rồi, Bailey thấy thật khó mà tin được mới chỉ vài ngày trước thôi, căn lều

có vẻ như vô tận. Nhưng giờ, khi không có màn sương mù bao phủ, Bailey
có thể thấy những bức vách màu trắng của căn lều và mọi sinh vật trong đó,
nhưng chẳng có con vật nào cử động.

Chim, dơi và bướm treo mình trong không gian như thể bị giữ bằng dây,

hoàn toàn bất động. Không có tiếng đập từ những đôi cánh giấy. Không một
chút cử động.

Những sinh vật khác trên mặt đất gần chân Bailey, mèo đen cuộn mình

gần cáo trắng đầu bạc. Có cả những con vật lớn hơn. Ngựa vằn với những
sọc màu tương phản hoàn hảo. Sư tử duỗi mình nghỉ ngơi với cái bờm tuyết.
Con hươu đực với những nhánh gạc cao vút.

Đứng bên cạnh con hươu đực là một người đàn ông trong bộ vét sẫm

màu.

Anh ta gần như trong suốt, như một hồn ma, hoặc hình phản chiếu trên

thủy tinh. Nhiều chỗ trên bộ vét của anh ta chẳng khác nào những vệt bóng
tối. Bailey có thể thấy rõ con hươu đực khi nhìn xuyên qua ống tay áo khoác
của anh ta.

Bailey đang tự hỏi liệu đó có phải là ảo giác từ tưởng tượng của mình hay

không thì người đàn ông đó nhìn cậu, mắt anh ta sáng bừng một cách lạ kì,
dù Bailey không tài nào nhìn rõ được đôi mắt ấy màu gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.