RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 434

“Tôi đã dặn cô ấy là đừng đưa cậu đến bằng cách này,” anh ta nói. “Dù đó

là cách trực tiếp nhất.”

“Anh là ai?” Bailey hỏi.

“Tôi tên là Marco,” người đàn ông nói. “Cậu hẳn là Bailey rồi.”

Bailey gật đầu.

“Giá cậu đừng trẻ quá,” Marco nói. Chút gì đó trong giọng nói của anh

nghe thật buồn, nhưng Bailey vẫn đang bị phân tâm bởi vẻ ngoài như hồn
ma ấy.

“Anh chết rồi phải không?” cậu hỏi, bước lại gần hơn. Ở một góc khác,

trong khoảnh khắc Marco trông gần như thực thể hiện hữu, và rồi lại hóa
trong suốt ở khoảnh khắc tiếp theo.

“Không hẳn,” Marco đáp.

“Tsukiko đã nói cô ấy là người còn sống duy nhất ở đây biết chuyện gì đã

xảy ra.”

“Tôi ngờ rằng cô Tsukiko không phải lúc nào cũng hoàn toàn thành thực.”

“Trông anh giống hồn ma,” Bailey nói. Cậu chẳng thể nghĩ ra cách mô tả

nào đúng hơn.

“Với tôi trông cậu cũng thế, vậy ai trong chúng ta mới là thực?”

Bailey không biết phải trả lời ra sao, vì thế cậu hỏi câu hỏi đầu tiên hiện

ra trong đầu.

“Chiếc mũ quả dưa rơi trên sân có phải của anh không?”

Trước sự kinh ngạc của cậu, Marco mỉm cười. “Quả đúng là thế,” anh nói.

“Tôi đánh mất nó trước khi mọi chuyện xảy ra, vì thế nó bị rớt lại.”

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Bailey hỏi.

Marco ngừng lại trước khi trả lời. “Đó là một câu chuyện dài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.