REACHER BÁO THÙ - Trang 21

bọn khốn gọi là kẻ vô gia cư, bọn khốn tởm lợm trong cơ quan dân sự
chẳng sống nổi năm phút nếu vứt vào thế giới trước đây tôi đã sống."

Viên cảnh sát suy nghĩ một lúc. Không cảm thấy ấn tượng gì.
"Tiếp đi," ông ta nói.
Tôi nhún vai với ông ta.
"Thế nên bây giờ tôi tận hưởng cuộc sống này. Có lẽ rốt cuộc tôi sẽ

tìm được việc gì đó để làm, cũng có thể không. Có thể tôi sẽ ổn định cuộc
sống ở đâu đó, có thể không. Nhưng ngay lúc này đây, tôi chưa muốn làm
việc ấy."

Finlay gật đầu. Ghi chú thêm vài điều.
"Ông rời quân đội khi nào ?" ông ta hỏi.
"Cách đây sáu tháng", tôi đáp. "Tháng Tư."
'Từ đó tới nay ông đã làm việc gì chưa ?"
"Ông đùa à," tôi nói. "Lần gần đây nhất ông tìm việc là khi nào ?"
"Tháng Tư," ông ta lặp lại. "Cách đây sáu tháng. Tôi đảm nhận công

việc này."

"Vâng, tốt cho ông thôi, Finlay," tôi nói.
Tôi không thể nghĩ được điều gì khác để nói. Finlay chăm chú nhìn

tôi một lúc.

"Ông sống dựa vào gì ?" Viên thám tử hỏi. "Ông mang cấp bậc gì ?"
"Thiếu tá," tôi đáp. "Người ta trả tiền xuất ngũ khi đá đít ta ra. Khoản

đó hầu như vẫn còn nguyên. Tôi đang cố gắng cho nó nằm trong túi mình
lâu lâu, ông biết chứ ?"

Một khoảng im lặng dài. Finlay gõ một giai điệu bằng cán bút.
"Vậy ta hãy nói chuyện về hai mươi bốn giờ qua," ông ta nói.
Tôi thở dài. Giờ thì tôi đang tiến về phía rắc rối.
"Tôi tới đây bằng xe buýt của hãng Greyhound," tôi nói. "Xuống xe ở

tỉnh lộ. Lúc tám giờ sáng nay. Đi bộ vào thị trấn, tới tiệm ăn đó, gọi đồ ăn
sáng và lúc tôi đang ăn thì đám các ông tới rồi lôi tôi vào đây."

"Ông tới đây công tác hả ?" viên thám tử hỏi.
Tôi lắc đầu.
"Tôi thất nghiệp", tôi đáp. 'Tôi chẳng đi công tác ở đâu cả."
Ông ta ghi lại điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.