REACHER BÁO THÙ - Trang 22

"Ông lên xe buýt ở đâu ?" viên thám tử lại hỏi.
"Ở Tampa," tôi đáp. "Xe rời khỏi đó lúc nửa đêm hôm qua"
'Tampa ở Florida à ?"
Tôi gật đầu, Viên cảnh sát lạch xạch mở một ngăn kéo. Lấy ra một

bảng lịch chạy xe của hãng Greyhound. Mở nó ra rồi di ngón tay dài màu
nâu dọc theo một trang. Đây quả là một tay rất cẩn thận. Ông ta nhìn tôi từ
bên kia bàn.

"Đó là xe tốc hành, ông ta nói. "Chạy xuyên thẳng qua miền Bắc tới

Atlanta. Tới đó lúc chín giờ sáng. Không dừng ở đây lúc tám giờ."

Tôi lắc đầu.
"Tôi đã yêu cầu lái xe dừng", tôi đáp. "Ông ấy bảo ông ta không đuợc

phép dừng xe, nhưng cuối cùng thì cũng dừng. Dừng chỉ để cho tôi xuống."

"Ông đã từng tới đây chưa ?" Finlay hỏi.
Tôi lại lắc đầu.
"Có gia đình ở đây không ?" ông ta tiếp.
"Không ở đây", tôi đáp.
"Ông có gia đình ở đâu ?"
"Một ông anh ở D.c," tôi đáp. "Làm ở Bộ Tài chính."
''Ông có bạn bè ở Georgia này không ?" viên thám tử hỏi.
"Không", tôi đáp.
Finlay ghi lại toàn bộ. Rồi im lặng một lúc lâu. Tôi biết chắc chắn câu

hỏi tiếp theo sẽ là gì.

"Vậy tại sao ?" ông ta lên tiếng. "Tại sao lại xuống xe ở một điểm

ngoài lịch trình và cuốc bộ mười bốn dặm trong mưa ở một nơi mà ông
hoàn toàn không có lý do gì để đến ?"

Đó là câu hỏi có tính quyết định. Finlay đã chọn ngay nó. Một công tố

viên cũng thế. Và tôi không có câu trả lời thực sự.

"Tôi có thể nói gì với ông đây ?" tôi nói. "Đó là quyết định tùy hứng.

Tôi liên tục đi lại. Tôi phải tới nơi nào đó, đúng không ?"

"Nhưng tại sao lại là nơi này ?"
"Tôi không biết", tôi đáp. "Người ngồi cạnh tôi có một tấm bản đồ, và

tôi chọn nơi này. Tôi muốn rời khỏi các tuyến đường chính. Tôi nghĩ mình
có thể vòng trở lại về phía Vịnh

(vịnh Mexico)

, có lẽ nằm ở xa hơn về phía Tây",

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.