REACHERBAOTHU - Trang 7

Hai người trong nhóm hỗ trợ nắm hai bên khuỷu tay tôi. Người cầm

súng trường vẫn chĩa súng vào tôi. Viên thượng sĩ bước lên trước. Ông ta là
người da trắng, dáng gọn gàng, thể thao. Săn chắc và rám nắng. Tầm tuổi
tôi. Thẻ tên phía trên túi áo ông ta ghi: Baker. Người này nhìn tôi.

"Ông bị bắt về tội giết người," ông ta nói. "Ông có quyền được giữ im

lặng. Bất kỳ điều gì ông nói có thể được sử dụng làm bằng chứng chống lại
ông. Ông có quyền yêu cầu luật sư đại diện. Nếu ông không có đủ tiền thuê
luật sư, bang Georgia sẽ chỉ định cho ông một luật sư miễn phí. Ông hiểu
những quyền này chứ ?"

Đó là sự truyền đạt chuẩn lời cảnh báo Miranda. Baker nói một cách

rành rọt. Ông này không đọc từ một tấm thẻ. Viên cảnh sát nói như thể ông
ta biết lời cảnh báo ấy có ý nghĩa thế nào, vì sao nó quan trọng. Với ông ta
và với tôi. Tôi không nói gì.

(Lời cảnh báo Miranda là lời cảnh báo được cảnh sát thông báo cho nghi phạm

hình sự ngay khi bị bắt giữ hoặc trong tình trạng bị giam giữ. Lời cảnh báo này được Tòa án tối cao Hoa Kỳ chỉ thị áp dụng sau

khi xảy ra vụ kiện của Emesto Miranda. (mọi chú thích không có lưu ý gì thêm đều là của người dịch)

"Ông hiểu các quyền của mình không ?" Viên cảnh sát hỏi lần nữa.
Một lần nữa tôi không nói gì. Kinh nghiệm cho tôi thấy rằng im lặng

tuyệt đối là cách tốt nhất. Nói một điều gì đó là nó có thể bị nghe không
chuẩn. Hiểu lầm. Suy diễn sai. Nó có thể khiến ta bị kết tội. Có thể khiến ta
bị giết. Sự im lặng khiến viên cảnh sát thi hành lệnh bắt giữ bực tức. Ông ta
có nhiệm vụ thông báo cho ta biết rằng im lặng là quyền của ta song ông ta
thấy khó chịu nếu ta thực hiện quyền ấy. Tôi bị bắt giữ về tội giết người.
Nhưng tôi giữ im lặng.

"Ông hiểu các quyền của mình không ?" viên cảnh sát tên Baker hỏi

tôi lần nữa. "Ông có nói được tiếng Anh không ?"

Ông ta điềm tĩnh. Tôi chẳng nói gì. Baker vẫn giữ thái độ ấy. Viên

cảnh sát này có sự điềm tĩnh của một người đã qua thời khắc nguy hiểm.
Ông ta chỉ cần đưa tôi về đồn, rồi tôi sẽ trở thành vấn đề phải xử lý của một
kẻ khác. Baker liếc quanh ba đồng sự của mình.

"Được rồi, hãy lưu ý là ông ta không nói gì," tay cảnh sát gầm gừ. "Ta

đi thôi."

Tôi bị dẫn về phía cửa. Đến cửa, chúng tôi đi thành hàng một. Đầu

tiên là Baker. Rồi đến người cầm khẩu súng trường bước phía sau, vẫn chĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.