RỒNG ĐÁ - Trang 95

hận đàn ông. Anh là người chân chỉ hạt bột, không thể hiểu nổi cái ngông
của bậc hảo hán trong giới giang hồ như em đâu. Ngông đấy, nhưng lại vừa
tàn ác vừa nghĩa hiệp và cái điều cốt lõi là làm “đại ca” phải có thực tài, hết
lòng vì kẻ dưới. Nó khác với lũ quan chức ngu dốt, lừa lọc, nịnh bợ, đểu
cáng vừa leo lên ghế quyền chức, có tiền rồi chơi ngông như lũ trọc phú,
rởm đời nhiều lắm, anh ạ!... Trở lại chuyện tình cảm giữa em và Loan, một
hôm đi chợ về em thấy trên bàn có lá thư tuyệt mệnh, không thấy Loan đâu.
Em hoảng hốt, xộc ngay vào nhà tắm, phát hiện thấy nó nằm sõng sượt trên
sàn, máu chảy lênh láng, nhiều chỗ khô đen bám vào gạch men. Em ôm
chầm lấy Loan lay gọi. Không một tiếng trả lời. Áp tai vào ngực em thấy
tim nó gần như ngừng đập. Lấy một sợi tóc giơ trước hai lỗ mũi nó, chỉ
thấy hơi động đậy. Còn nước còn tát, em vội hô hoán mọi người đưa nó đi
cấp cứu. Cả đêm em không sao chợp mắt. Rất may, hôm sau bọn lâu la đến
báo Loan đã được cứu sống, nhưng còn rất yếu vì mất nhiều máu. Em vùng
ngay dậy, bổ nhào vào bệnh viện, ở lỳ trong đó với Loan, không thiết làm
bất cứ việc gì khác. Đứa nào mò vào bệnh viện tìm em trao đổi công việc
chỉ tổ nghe em chửi và ăn tát. Em tìm mọi cách an ủi động viên Loan. Em
hứa sẽ giải phóng cho Loan và tìm cho nó một tấm chồng tử tế, chu cấp cho
hai đứa đủ sống đến hết đời. Loan nhìn em mỉm cười gượng gạo. Nụ cười
và ánh mắt nó mách bảo em rằng nó vẫn rất tin những lời em hứa, chỉ trừ
có việc tìm bạn đời nó sẽ phải tìm lấy. Một tuần sống trong bệnh viện với
Loan là quãng thời gian ngắn ngủi, hiếm hoi để em trở lại sự dịu dàng thiên
bẩm của người mẹ, người chị. Em nâng niu giấc ngủ của nó, dỗ dành nó ăn
uống, tắm rửa và thay đồ cho nó… .
Cám ơn anh đã chịu ngồi nghe em tâm sự về quãng đời ô nhục, tội lỗi. Liệu
còn đủ thời gian và cơ hội cho người đàn bà như em làm lại cuộc đời, tìm
lại tình yêu không hở anh? Liệu còn có ai trên đời này tin và yêu em thật
sự, không phải vì bây giờ em có đô, có vàng, làm bà chủ lớn, một tỷ phú cô
đơn giữa cõi đời trần trụi? Em thèm khát một tình yêu đích thực mà cũng
ghê sợ những thằng đàn ông hau háu ngóng đợi két bạc của mình mở khóa.
Lúc này đây, ngồi bên anh, trong tim em ngập ứ nỗi xót xa, tủi hận vì đợi
chờ, lại có cả niềm hạnh phúc lâng lâng xao xuyến của chính sự đợi chờ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.