RỪNG RĂNG-TAY - Trang 197

Nhưng không ai tiến lại gần cô hết và cuối cùng cô quay lưng đi xa

khỏi chỗ chúng tôi. Mới được một đoạn cô đã ngã khuỵu gối và bắt đầu
khóc. Tiếng rên rỉ như hòa cùng với lũ sinh vật Vùng vô định đang ẩy hàng
rào. Cuối cùng Jed cũng đứng dậy và bước lại gần cô. Mới đầu cô giơ tay
lên như muốn đẩy anh ra xa nhưng anh vẫn không lùi lại.

Thay vì làm thế, anh ngồi xuống sát bên rồi kéo cô vào lòng và vòng

tay che chở. Tôi còn nhớ anh cũng đã từng ôm tôi như thế khi chúng tôi còn
nhỏ, đấy là lúc tôi thức dậy sau một cơn ác mộng và khóc thút thít. Tôi
quay đi để không nhìn thấy Jed đang an ủi Cass, mắt tôi cay xè khi nhớ lại
những ngày xưa cũ. Lúc ấy, điều duy nhất mà tôi lo lắng chỉ là những con
quái vật trong giấc mộng, và anh thì luôn có mặt ở đó để xoa dịu tôi.

Giờ chúng tôi ngồi đây, mỗi người một thế giới riêng biệt.

- Nhưng nếu cô ấy nói đúng thì sao? - Cuối cùng Travis lên tiếng. -

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng ta là những người cuối cùng còn sót lại?

Không ai trả lời cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.