RỪNG RĂNG-TAY - Trang 236

chuyện của tôi găm vào sọ các sinh vật Vùng vô định vẫn đang không
ngừng bao vây xung quanh. Cơn đói làm chúng điên lên mà không thèm để
ý đến việc chúng đang bước qua vô số những xác chết thực sự.

Rồi sau khi chỉ còn sót lại một mũi tên, tôi thấy mình đã hạ được hai

mươi tên. Vậy mà chẳng có gì. Không mề đay. Không gì ghi nhận thành
quả của tôi hết.

Tôi cầm mũi tên cuối cùng với những dòng chữ cuối cùng và buông

dây. Nó bay thẳng và cắm phập vào nền gỗ ngay dưới chân Harry, lúc này
đang đứng ở rìa khu nhà trú ẩn và quan sát cuộc đi săn của tôi. Anh cúi
xuống nhặt mẩu giấy, còn mũi tên thì cứ để nguyên đấy. Anh mở lá thư ra
và đọc. Tôi nói với anh rằng chúng tôi ổn và hỏi anh xem liệu bên ấy mọi
thứ có tốt không. Rồi tôi hỏi anh không biết mọi người có nghĩ đến việc
trốn thoát không?

Giờ thì tôi chỉ việc chờ đợi câu trả lời của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.