RỪNG RĂNG-TAY - Trang 239

- Sau đó chúng ta sẽ tìm cách đi ra khỏi ngôi làng này và xuôi theo lối

mòn để đến thế giới bên ngoài. - Tôi nói hàng tràng. - Giống như chúng ta
vẫn luôn nói rằng…

- Giống như em luôn nói thôi. - Travis cắt ngang lời tôi. Mắt anh

không nhìn tôi.

Tôi nuốt nước miếng, cảm giác trống rỗng lại xâm chiếm. Tim tôi đập

thình thịch trong lồng ngực. Hơi thở trở nên gấp gáp. Tôi lại tựa lưng vào
cánh cửa.

- Travis, em không hiểu. Đây là những gì mà chúng ta đã nói vào cái

ngày mình ở trên đồi. Từ lúc còn ở trong nhà thờ, em đã kể cho anh nghe về
đại dương và... - Tôi phác một cử chỉ về phía chân anh và cùng lúc anh
cũng đặt tay lên chỗ chân đau.

- Bởi vì anh đã nghĩ rằng điều đó sẽ làm cho em thấy hạnh phúc. -

Anh nói. - Lúc còn ở trên đồi, khi chúng ta hôn nhau, anh đã muốn em hơn
mọi thứ trên đời này, hơn cả ngôi làng, hơn cả tình anh em hay cả người mà
anh đã hứa hôn. - Anh dừng lại ở từ này như thể nó đắng ngắt trên đầu lưỡi
vậy. - Anh vẫn muốn em hơn bất kỳ thứ gì trên đời này. Anh nghĩ là anh sẽ
liều mình vì em.

Anh tì khuỷu tay lên mặt bàn, bàn tay đỡ lấy đầu, những ngón tay

thục sâu vào trong tóc. Con Argos rên rỉ bên cạnh. Dường như nó cảm thấy
buồn vì cơn giận dữ của người chủ mới, buồn vì không khí căng thẳng đang
diễn ra.

- Thế tại sao sau đó anh không đến với em? - Tôi hỏi, giọng nhẹ như

gió thoảng.

Bàn tay tôi nắm chặt. Cơn giận và nỗi bẽ bàng vì anh đã không đến

với tôi lại bắt đầu trồi lên trong lòng.

Rất lâu sau anh không nói gì. Rồi sau đó mới cất lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.