RỪNG RĂNG-TAY - Trang 241

- Ừ đúng. Anh đã yêu cầu cô ấy kể thêm nếu cô ấy nghe được bất kỳ

câu chuyện mới nào từ em.

- Thế tại sao anh lại không tự hỏi em? - Tôi thì thầm.

- Bởi vì em là của Harry rồi. - Anh đáp lại.

- Có phải lúc nào cũng thế đâu.

- Có chứ, luôn luôn là thế. Em luôn luôn ở trong mắt anh ấy. - Anh

nói thêm bằng giọng nhỏ nhẹ.

Tôi bắt đầu đi đi lại lại trước cánh cửa, khoảng cách đi lại càng lúc

càng tăng lên cho tới khi tôi bước dọc căn phòng.

- Thế tại sao anh lại quan tâm đến những câu chuyện của em? - Cuối

cùng tôi cũng cất tiếng hỏi.

- Bởi vì em cũng quan tâm đến điều đó. Em cũng biết về một thế giới

ở bên ngoài kia. Phía sau dãy hàng rào.

- Thì sao nào?

- Vì anh cần cái niềm tin ấy. Anh cần... - Anh nhún vai. - Anh cần có

một niềm tin em ạ.

- Em vẫn chưa hiểu. - Tôi bảo anh.

Anh vỗ mạnh tay xuống mặt bàn khiến cả tôi và Argos đều giật mình.

- Hôm ấy anh đã trèo lên đỉnh tháp để nói lời chào từ biệt cánh rừng,

từ biệt những giấc mơ và chấp nhận cuộc sống mà anh đã chọn, để quên đi
cái thế giới bên ngoài hàng rào kia, để quên những điều về em đi.

Tôi dừng bước.

- Vậy chuyện gì đã xảy ra?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.