RỪNG RĂNG-TAY - Trang 264

Cổ họng tôi ắng lại khi anh với sợi dây và cuốn chặt nó vào lòng bàn

tay. Harry nắm chặt vai tôi như dường an ủi tôi, bảo vệ tôi hoặc giữ cho tôi
đứng vững. Tôi muốn giằng ra vì điều đó làm tôi xao lãng một cách vô ích,
khiến tôi nhãng đi cái nhiệm vụ trước mắt là phải tập trung toàn bộ tâm trí
vào Travis như thể điều đó có thể kéo anh sang được bên này vậy.

Anh buông chân và tức thì lơ lửng giữa không trung. Hai cẳng chân

quay mòng mòng trong không khí. Đằng sau, lũ sinh vật đã xuất hiện ở cửa
gian áp mái, chúng đùn nhau ra ban công. Travis bậm chặt môi và tôi có
cảm giác như chúng tôi đang cùng chung một hơi thở vậy.

Một sinh vật Vùng vô định, một người đàn bà trẻ có mái tóc màu đỏ

cam, nhào lên túm lấy Travis khi anh đang lơ lửng như một con mồi. Mụ ta
bay ra khỏi ban công, quyết tâm tóm được anh, và tay mụ đã túm được chân
anh. Travis chỉ còn giữ được sợi dây bằng một tay.

Mụ kia đu người lên, mặt mụ nhích dần nhích dần lên chân Travis.

Tôi có thể nhìn thấy máu tứa ra từ phần thịt đã bị mụ cắm móng tay vào.
Cái miệng đã gần ghé sát. Những ngón tay anh bị trượt đi.

Tôi cảm thấy người mình giật nảy lên và bổ nhào về phía sợi dây. Tôi

muốn hét lên nhưng âm thanh tắc lại trong cổ họng khiến tôi thấy mình như
bị bóp cổ. Máu bắt đầu tứa qua tay mụ đàn bà khiến cho tay mụ bị trơn
trượt, giờ thì mụ ta phải nỗ lực gấp đôi thế.

Một tên khác bất thình lình tấn công Travis và hắn cũng ngã khỏi ban

công, khiến mụ đàn bà đang đeo lấy chân Travis bị đánh bật ra. Thoát được
gánh nặng, Travis bắt đầu đu về phía trước, hai chân vẫn quấn quanh sợi
dây. Anh hơi ngửa đầu ra sau một chút và tôi biết rằng anh đang đối mặt với
đám sinh vật kia chỉ trong khoảng cách hơn một sải tay.

“Nhanh lên!” Tôi muốn hét lên thế nhưng rồi lại cứng miệng lại. Tôi

thấy Jed và Harry cũng lắp bắp không thành tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.