RỪNG RĂNG-TAY - Trang 265

Travis chuyển từ tay nọ sang tay kia về phía chúng tôi. Tiếng rên rỉ

của Vùng vô định lại bao trùm, vọng sang tận bên này trong khi sợi dây
chùng xuống dưới sức nặng của anh, khiến anh hạ thấp gần đám sinh vật
lúc nhúc bên dưới.

Tôi nhận ra rằng cái thùng chở tôi và con Argos quá nặng nên hẳn là

chúng tôi đã làm cho những nút dây lỏng ra hoặc những thớ vải bị kéo dãn
căng.

Lúc này bầu trời sáng rực lên, thứ ánh sáng cuối cùng của một ngày

tàn. Ánh mặt trời khiến tôi lóa mắt trong khi đang quan sát Travis di chuyển
sang bên này.

Sợi dây tiếp tục chùng xuống. Những thớ vải căng ra dưới sức nặng

đang treo lơ lửng và đột nhiên một âm thanh lạ xuất hiện. Đó là tiếng vải cũ
bị rách toạc.

Tôi tiến về phía trước nhưng Harry đã lôi tôi lại.

- Chúng ta không thể làm được gì cả! - Anh nói thế nhưng tôi giằng

tay ra.

Tôi đã ra sát rìa ngôi nhà và men ngoằn ngoèo tới chỗ xa nhất có thể.

- Travis! - Tôi gọi to. - Travis, anh phải nhanh lên!

Anh lắc đầu. Đôi bàn tay như đông cứng lại. Một tên nữa vừa chui ra

khỏi gian áp mái và nhào lên với lấy anh. Khi bị ngã ra ngoài, hắn chạm
vào sợi dây khiến nó đu đưa và càng bị rách thêm.

Sợi dây chùng xuống thấp hơn, dường như không thể thấp hơn được

nữa. Đám sinh vật dưới mặt đất giờ như cuồng cả lên. Chúng vươn hết tay
lên trời như muốn với gần đến anh từng giây từng phút.

- Travis, anh phải nghe em!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.