RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 20

Không thể được, tình yêu của em, anh biết điều đó. Không thể được và
không thể tưởng tượng nổi. Em thuộc về anh. Em là của anh… Anh mãi
mãi là của em! Mãi mãi.… Em không phán đoán và em mặc kệ người đời
nói gì! Đối với em chỉ có một điều quan trọng, tình yêu của chúng ta! Các
thứ khác không tồn tại. Chúng ta sẽ cùng ra đi… và chúng ta sẽ hạnh
phúc… Anh sẽ thế! Một hôm anh đã nói với em rằng anh không thể sống
thiếu em, rằng thiếu em thì đời không đáng sống nữa… anh nhớ không,
Léopard yêu quý của em? Vậy mà hôm nay, anh viết cho em mà không đùa
rằng tốt hơn cả là chúng ta hay quên nhau đi…

Và điều đó là vì em, vì sự bình yên của cá nhân em? Vì em! Nhưng hãy hiểu
rằng, tình yêu của em, em cũng không thể sống thiếu anh! Em đã gây nhiều
đau khổ cho George, người luôn rất tốt với em, nhưng em tin chắc rằng
anh ấy sẽ hiểu và trả lại tự do cho em… Tại sao lại cứ phải cố gắng chung
sống với nhau khi không còn yêu nhau nữa? Chúa đã sinh ra chúng ta để
chúng ta là của nhau, anh yêu, em tin chắc rằng rồi chúng ta sẽ rất hạnh
phúc! Chỉ cần một chút can đảm thôi!

Về phần em, tự em sẽ nói tất cả với George vì em muốn xử sự trung thực
với anh ấy. Nhưng em sẽ không nói gì cả trước ngày sinh nhật của em…

Em biết rằng: Leopard yêu quý, em phải làm những gì cần làm. Em không
thể, anh hiểu chứ, sống xa anh. Em không thể… Em thật là ngốc phải
không? Viết dài dòng như vậy khi chỉ cần hai dòng là đủ: "Em yêu anh và
em sẽ không khi nào để anh ra đi!" Cần phải nói rõ, tình yêu của em…"


Bức thư đột ngột dừng lại ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.