RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 209

Agatha Christie

Rượu độc lóng lánh

Dịch giả: Lê Thu Hà

Chương 2

Giuseppe Balsano khoảng độ 40 tuổi, người thấp bé, vẻ mặt thông minh,
ranh mãnh, có vẻ lo lắng nhưng không nhiều. Anh ta nói trôi chảy tiếng
Anh vì đã ở Anh từ năm 16 tuổi và đã cưới một cô vợ người Anh.


Kemp xử sự với anh ta rất nhã nhặn:

- Bây giờ. Giuseppe, hãy kể cho chúng tôi những điều anh biết.

- Tôi cần phải nói với ông rằng, anh người Ý bé nhỏ trả lời, mọi sự thật là
khó chịu đối với tôi. Chính tôi là người phục vụ bàn và rót rượu. Mọi người
sẽ nói là tôi đánh mất thực đơn và cho thuốc độc vào cốc rượu. Tất nhiên
không phải thế nhưng họ cứ nói. Ông Goldstein đã bảo tôi đi nghỉ 8 ngày,
để không phải trả lời các câu hỏi. Tôi không kêu ca gì. Ông ấy thật tốt và
công bằng. Ông ấy biết không phải lỗi của tôi và tôi đã làm việc ở đó lâu
năm. Vậy là ông ấy đã không đuổi tôi. Ở nhà hàng khác thì chắc tôi sẽ bị
đuổi việc: ông Charles cũng rất tốt với tôi, thế nhưng tôi vẫn thấy mình thật
kém may mắn và bắt đầu thấy sợ. Thậm chí tôi đã tự hỏi liệu tôi có kẻ thù
không?

- Thế anh có kẻ thú à? - Kemp lạnh lùng hói.

Khuôn mặt hơi buồn của Giuseppe sáng lên bởi nụ cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.