RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 294

Rosemary. Cô gái này thật giống cô ta. Không đến nỗi đập vào mắt nhưng
quả là có giống.

- Tôi cần phải mặc một cái váy mà ông ta đưa cho - cô West nói tiếp - tôi
phải chải đầu giống người trong ảnh và làm tất cả để tăng thêm sự giống
nhau. Sau đó tôi phải đến Luxembourg đúng vào lúc trình diễn lần đầu và
ngồi vào cái bàn của ông Barton, nơi có một chiếc ghế trống dành sẵn cho
tôi. Để chắc chắn và khỏi nhầm lẫn. Ông ấy đã đưa tôi đến ăn trưa ở
Luxembourg cách đây vài ngày.

- Nhưng cô West, tối qua cô đã không đến Luxembourg à?

- Không, bởi vì vào khoảng 8h gì đó… ông Barton… đã gọi điện cho tôi
nói rằng mọi việc đã thay đổi và hoãn lại vào một dịp khác mà ông ấy sẽ
báo sau. Sáng nay, tôi đọc thấy tin là ông ấy đã chết trên báo.

- Cuối cùng thì cô đã làm rất đúng là đến gặp chúng tôi, - Kemp nói - Tôi
rất biết ơn cô, cô West, và tôi cảm ơn cô. Nhờ cô cô mà điều bí ẩn thứ nhất
về chiếc ghế trống, đã được làm sáng tỏ… À! Mà tại sao lúc nãy sau khi
nói "ai đó", cô lại nói thêm là ông Barton?

- Bởi vì lúc đầu tôi đã không nhận ra giọng ông Barton. Tôi thấy giọng nói
khác lắm.

- Đây là giọng đàn ông à?

- Phải… ít nhất tôi cảm thấy thế. Đấy là giọng khàn khàn của một người bị
cảm lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.