RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 296

Agatha Christie

Rượu độc lóng lánh

Dịch giả: Lê Thu Hà

Chương 9

Stephen Farraday đến Scotland Yard với vẻ bên ngoài rất bình tĩnh, thản
nhiên nhưng trong lòng thì xáo động, lo lắng. Anh ta cảm thấy như bị mất
hết nhuệ khí, bị đè bẹp và bải hoải. Buổi sáng hôm đó dường như mọi việc
đều rất tốt đẹp. Vậy mà tại sao thanh tra Kemp lại gọi điện và muốn gặp
anh ta gặp? Liệu ông ta có thể biết và nghi ngờ điều gì? Chắc chắn là chỉ lơ
mơ thôi. Điều quan trọng là phải giữ được bình tĩnh và phủ nhận tất cả.
Nhưng ở xa Sandra, anh ta thấy mình bất lực và không thể tự vệ. Khi họ
cùng nhau đối mặt với nguy hiểm thì một nửa sự sợ hãi của anh ta tan biến
chỉ vì một lý do duy nhất là cô ở đó, cạnh anh ta. Cùng góp sức lại họ thật
mạnh mẽ, dũng cảm, uy quyền. Cô đơn anh thấy bất lực và như bị tước hết
vũ khí. Liệu cô có cảm thấy như anh ta không? Liệu lúc này cô đang cô đơn
trong một góc của ngôi nhà mênh mông, có bị giày vò bởi cùng một cảm
giác bất lực làm tê liệt mọi khả năng như anh ta không?


Thanh tra Kemp đón anh ta vẻ lịch sự nhưng lạnh nhạt và nghiêm nghị.
Pollock ngồi ở một cái bàn nhỏ, bên cạnh bàn làm việc, bút chì trong tay và
một tập giấy để trước mặt.


Sau khi mời khách ngồi. Kemp nói với anh ta một cách rất trịnh trọng:

- Tôi đề nghị được ghi lại lời khai của ông. Ông Farraday và yêu cầu ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.