RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 35

Thậm chí bây giờ, khi nghĩ lại, cô cũng không thể xác định ngày nào, từ
sau cái chết của Rosemary, George có những lúc rất lơ đễnh. Anh ta đãng
trí và đắm chìm trong mơ mộng u ám.

Anh ta có vẻ già đi và thu mình lại thì cũng là tự nhiên thôi. Nhưng đến
một ngày, cách cư xử của anh ta không còn được coi là tự nhiên nữa.


Hình như sau lần nói chuyện về Anthony Browne, cô nhận thấy, lần đầu
tiên anh ta nhìn cô với vẻ kỳ lạ, ngây dại. Anh ta mới có thói quen đến
phòng làm việc rất sớm và khoá mình trong đó. Nhưng có vẻ như anh ta
không làm gì cả. Một lần cô bước vào đó và thấy anh ta ngồi trước bàn,
nhìn chằm chằm về phía trước, đắm chìm trong khoảng không vô định.
Anh ta có vẻ như một người sắp chết. Nhưng khi cô hỏi anh làm sao thì anh
ta trả lời ngắn gọn "Không sao cả".


Nhiều ngày trôi qua. Anh ta đi lại với dáng ưu tư của một người mòn mỏi
vì khổ đau.

Thực ra cũng chẳng ai quan tâm. Anh ta lo buồn ư? Trong công việc thì
luôn phải lo lắng…

Rồi sau đó, thỉnh thoảng, không rõ lý do, anh ta bắt đầu đặt câu hỏi. Đây
chính là lúc cô bắt đầu nhận thấy ở anh những thái độ kỳ quặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.