SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 132

Trình Dịch khép hờ mắt, lúc mở ra, vẻ ảm đạm nơi đáy mắt gần như đã tan

biến, cậu mỉm cười: “Vậy đánh bài bọn mình đã tập ở Anh đi!”

Cậu hơi nghiêng mặt, khóe môi khẽ nhếch nụ cười, lông mi cong dài rung

rinh theo từng động tác của cơ thể, dưới ánh đèn chùm rực rỡ, những ngón tay thon
thả gần như trong suốt, hào quang bao trùm khiến ta khó lòng mở mắt, nhưng lại
chẳng nỡ rời mắt khỏi cậu.

Hai năm trước, dù cho cậu mở lời nói câu “Tớ cũng thích cậu” thì sao chứ?

Mọi chuyện liệu có thay đổi hay không?

Cậu vẫn sang Anh, và giờ đây người ngồi bên cậu vẫn sẽ là Lý Tuyết Nhi!
Trong lúc đánh một đoạn hợp âm rải, tựa hồ vô tình, hoặc cũng có thể cảm

nhận được ánh nhìn không chút giấu giếm của tôi, cậu ngẩng đầu liếc về phía tôi,
vỏn vẹn chỉ một cái liếc mắt, hệt như ngày trước bắt quả tang tôi đang nhìn trộm
cậu, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ châm biếm khiến tôi phút chốc sục sôi máu nóng,
phải cực kỳ kiềm chế mới không hất cốc nước đang cầm trong tay về phía trước.

“Hai người họ ăn ý thật đấy…”
“Bài này cực khó, xem ra tập luyện cùng nhau lâu lắm rồi…”
Không thể xem tiếp được nữa! Tay sắp sửa chồng cả lên nhau rồi thì sao?

Vì không thể hất cốc nước đi, tôi chỉ đành đổ hết vào bụng. Sau khi uống

sạch cốc cam ép của Bưởi, vẫn thấy mồm miệng khô khốc, tôi bèn đứng dậy lùng
sục khắp nơi, cuối cùng xách hai chai vang đỏ quay lại chỗ ngồi.

“Hả? Rượu phải tính tiền riêng đúng không?” Bưởi thức thời tỏ ý nghi hoặc,

quả nhiên là cậu bé thông minh, thân chai màu đen tuyền cùng nhãn thếp vàng thể
hiện giá trị bất phàm của hai chai rượu.

“Nhắc chuyện tiền nong ảnh hưởng đến tình cảm, có người bảo sẽ chiêu đãi

mà!” Tôi vặn mạnh chiếc nút gỗ bần, nó nhanh chóng bật ra khá suôn sẻ, nẩy tưng
tưng trên sàn rồi dừng lại trước khi lăn đến chân piano, không xảy ra một trận đột
kích trúng vào phe địch khiến tôi có phần thất vọng.

“Không phải phim truyền hình nước ngoài toàn diễn thế này à? Vừa nghe

nhạc vừa uống rượu vang, không có ly nên mọi người dùng tạm bát vậy.” Tôi đổ
đầy vang đỏ vào hai cái bát rỗng không của Bưởi và Hồng Đại Bao.

Bưng bát lên uống một ngụm thật to, đăng đắng chan chát không giống bia

với bọt khí phun trào, vị đắng chát chầm chậm lan tỏa trong cổ họng rồi xộc lên
khiến tôi chỉ chực trào nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.