SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 156

Tình yêu tuổi học trò diễn ra như thế nào?

Trên lớp lén lút gửi tin nhắn tớ yêu cậu, tớ nhớ cậu, có ngoan không, nhớ tớ

không? Tan lớp phụ đạo ngồi sau xe đạp để cậu đưa về đầu ngõ, rồi lại bịn rịn
không nỡ tạm biệt nhau. Lúc cậu chơi bóng, phụ trách ôm áo khoác của cậu ngồi ở
ngoài sân hô hào nhảy nhót cổ vũ. Ngày nghỉ nói dối bố mẹ đến thư viện học, thực
chất ngồi trong McDonald’s đút khoai tây cho nhau ăn. Hoặc giả sau buổi thi thử
dắt nhau đi xem phim, xa xỉ một tẹo có thể mua thêm bịch bắp rang bơ, cậu thích
xem phim hành động còn mình lại muốn xem phim tình cảm, hai bên vì vậy mà
giằng co hồi lâu, nhưng cuối cùng nhất định cậu vẫn ngoan ngoãn đứng xếp hàng
mua vé, sau đó cả hai trốn xuống hàng ghế cuối không ai để ý ôm ấp, hôn hít, bộ
phim mãi mãi chỉ xem mở đầu và kết thúc, đoạn giữa diễn những gì thật ra về sau
hai đứa chẳng ai có chút ấn tượng nào.

Thôi được, tôi thừa nhận phía trên hoàn toàn là ảo tưởng xa vời thực tế của

Vương Hiểu Hạ.

“Cậu có muốn làm bạn gái tớ không?”

Tối hôm ấy Trình Dịch vẫn không chịu nói, tôi cũng không tiếp tục truy cứu.
Dựa vào mức độ mặt dày của tôi cùng với bầu không khí mờ ám phá đảo khi

đó, đáng ra tôi phải nhảy dựng lên ép cung cậu hỏi xem có muốn làm bạn trai tôi
không, nhưng, chẳng rõ tâm tư lúc đó thế nào, tôi cứ luôn cảm thấy người tỏ tình
trước là tôi, chủ động hôn cậu cũng là tôi, lỡ như lần này lại bị từ chối thì phải làm
sao? Tôi cũng có tự tôn, lại thêm trong lòng âm ỉ một nỗi sợ hãi, sợ mọi thứ chỉ là
giấc mơ chớp mắt đã phải tỉnh giấc…

Nói không chừng, nụ hôn trước khi chìm vào giấc ngủ thực ra là nụ hôn tạm

biệt Trình Dịch dành cho tôi, đến cuối cùng cậu vẫn trở về Anh; cũng không chừng,
đó vốn dĩ chỉ là ảo giác của men say, thực sự chẳng có gì xảy ra, tôi chỉ nằm trên
giường Trình Dịch ngủ một giấc.

Vì vậy, tôi hèn nhát lẩn tránh vờ như đã ngủ say, ngày hôm sau tỉnh dậy lại

vờ như chẳng có chuyện gì. Sau đó dường như mọi thứ lại quay về điểm khởi đầu,
điểm khởi đầu của hai năm trước.

Có những chuyện một khi đã để lỡ mốc thời gian nào đó sẽ mãi mãi bỏ lỡ,

không thể quay đầu cũng không thể làm lại, chỉ có thể hối hận, cuối cùng chẳng còn
dũng khí để hỏi nữa.

“Trình Dịch, bây giờ cậu còn thích tớ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.