SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 194

Ngôi trường dân lập có lịch sử lâu đời chúng tôi theo học nằm dưới chân núi

Đại Đỗ, miền Trung Đài Loan, có một khu rừng Tương Tư xinh đẹp, còn cả một tòa
giáo đường nức tiếng gần xa.

Vào đêm trước Giáng sinh, nhà thờ thường gióng lên một trăm tiếng

chuông, bắt đầu từ 11 giờ 58 phút 40 giây tối ngày 24 tháng Mười hai, tiếng chuông
thứ một trăm vang lên vừa khéo vào 0 giờ 0 phút ngày 25 tháng Mười hai. Nghe
nói, đôi tình nhân đếm ngược cùng tiếng chuông ngân có thể có được lời chúc phúc
vĩnh hằng.

Giáng sinh năm thứ nhất, tôi cùng Trình Dịch ngồi ôm nhau trên thảm cỏ

bên cạnh nhà thờ, suýt chút nữa bị dòng người chia tách, hai đứa tay nắm chặt tay,
lặng lẽ đếm từng hồi chuông, ôm, hôn, tưởng rằng khoảnh khắc đó chính là mãi
mãi.

Khi tiếng chuông thứ một trăm vang lên, Trình Dịch ghé tai tôi thì thầm ba

chữ, cực khẽ cực nhẹ theo hơi thở phả vào mang tai, tựa một lời lẩm bẩm vô tình.

Tôi giả vờ không nghe rõ, bắt cậu nói lại một lần nữa, cậu mím môi, mặc tôi

cù kỳ đòi hôn thế nào cũng không chịu nói lại.

Ba chữ ấy không phải “anh yêu em”.
Trình Dịch chưa từng nói “anh yêu em”, ngay câu “tớ thích cậu” cũng chỉ

dám viết dưới đáy bình nước.

Ba chữ như gió thoảng qua, còn ngắn hơn cả tiếng chuông thứ một trăm của

nhà thờ, còn khẽ hơn cả hạt bụi rơi xuống sàn, nhưng mãi lảng vảng quẩn quanh
trong đầu tôi. Ba chữ Trình Dịch đã nói là:

Lấy anh nhé!

***

Cuộc đời sinh viên năm nhất vô ưu vô lo kết thúc, Trình Dịch ngày càng bận

bịu hơn, để sớm thực hiện được ước mơ, anh đăng ký học song song hai bằng, khi
số học phần đạt mức giới hạn cao nhất, đến thứ Bảy cũng phải xếp bốn tiết. Để
giành được học bổng, anh nỗ lực học tập, viết báo cáo, theo chân giáo sư trong khoa
đi làm nghiên cứu. Để trang trải sinh hoạt phí và học phí, kỳ nghỉ đông anh phải đi
làm thêm kiêm dạy gia sư.

Trước giờ tôi đều không thích thú học hành, nhưng vì muốn theo kịp bước

chân anh, nên cũng đăng ký học ngành phụ. Mất đi sự ủng hộ của người thân, Trình
Dịch rất khổ sở, tôi vẫn luôn biết điều đó, anh càng vất vả tôi càng thấy hổ thẹn day

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.