SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 223

“Chưa nghe rõ à? Được thôi! Tôi nói thêm vài lần!” Ánh mắt bình thản của

anh lại càng như đổ thêm dầu vào lửa, cái khí chất khó khăn lắm tôi mới bồi đắp
được suốt mấy năm qua lập tức tan tành mây khói, tôi điên tiết gào lên: “Trình
Dịch, anh đối xử với tôi như vậy, lần này bà đây không đâm chết anh coi như anh
phúc lớn đấy, lần sau đừng để tôi gặp lại anh!”

“Nếu như tôi cứ muốn bắt cô phải gặp lại thì sao?” Anh hỏi, khóe miệng

thấp thoáng nụ cười nham hiểm. 

Tôi ngây người mất vài giây, đầu còn chưa kịp suy nghĩ về ẩn ý đằng sau

câu nói ấy, miệng đã buột ra bốn chữ: “Tôi đâm chết anh!”

Không ngờ Trình Dịch lại bật cười, vẻ như rất hài lòng với câu trả lời của

tôi, cầm chiếc bút trên bàn lên, đưa tới gần môi, đọc một tràng lời thoại chỉ xuất
hiện trong phim hình sự, “Bị cáo lấy việc gây tổn hại đến sinh mệnh, cơ thể, tự do,
danh dự, tài chính đe dọa đến sự an toàn của người khác, vi phạm pháp luật hình sự
điều 305 tội đe dọa. Lại thêm lái xe gây nguy hiểm khiến người khác bị thương,
phạm tội bỏ chạy cùng nhiều tội danh khác... Vụ án này sẽ được chuyển giao cho
Viện kiểm sát thành phố Cao Hùng thụ lý.”

Bị cáo là chỉ tôi sao? Tôi gây tổn hại đến sinh mệnh của anh sao? Tôi đe dọa

anh sao? Nghe thế nào, nhìn thế nào, cũng giống Trình Dịch đang ức hiếp tôi, đe
dọa tôi đấy chứ!

“Tôi đe dọa gì chứ?” Tiểu dân nữ lầm bầm hỏi, trái tim lạnh ngắt như vừa bị

một thùng nước lạnh giội xuống đầu, tự nhiên đánh mất khí thế ban nãy.

Lúc này ngài kiểm sát viên không rảnh trả lời tôi, anh đang bận chỉ đạo tổ

trưởng Lý ghi ghi chép chép ấn thêm cho tôi vài tội danh.

“Trình Dịch, tôi đe dọa anh khi nào?” Tôi phải vặn to âm lượng, anh mới ấn

nút Play trên chiếc bút ghi âm với vẻ khó chịu: “Tôi đâm chết anh!” Bốn chữ này
gào rất dõng dạc, hơi thở đều đặn, chính xác là giọng của bổn cô nương.

Gì vậy chứ? Rõ ràng Trình Dịch đang đào hố, mà tôi còn ngu ngốc nhảy

xuống!

Anh trai đến làm người bảo lãnh cho tôi, vốn đang định lao vào chửi đứa em

gái này thì nhìn thấy khổ chủ là Trình Dịch chỉ thở dài một tiếng: “Nghiệt duyên!”
rồi cùng tổ trưởng Lý đi làm thủ tục.

“Cũng may xe của kiểm sát viên đã mạnh mẽ chặn được cú va chạm của cô

Vương, nếu không đã xảy ra một vụ đâm xe liên hoàn rồi, nhẹ thì khó lòng làm rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.