SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 262

được nửa lời, thực ra mọi thứ đều do tôi tự làm tự chịu, tôi gắng gượng mở mắt ra,
mỉm cười với Bưởi và anh trai, sau đó lại ngủ thiếp đi.

Trong cơn mơ màng tôi thấy mình đang sống chết lao về phía trước, như

đang đuổi theo ai đó, bốn phía bị bao phủ bởi sương mù dày đặc, tất cả đều hỗn độn
không rõ ràng.

Đó là một cơn ác mộng cực kỳ mệt mỏi, con đường dài đằng đẵng bất tận,

tôi phải chạy đến lúc nào mới tới điểm cuối?

“Này, hôn ba cái thì tỉnh dậy nhé?”
Hình như có ai đang dịu dàng lay tôi, đặt đôi môi mềm mại ướt át lên trán,

lên cổ, lên môi tôi, tôi mở mắt, nhưng nước mắt cứ giàn giụa, mơ hồ không nhìn rõ
mặt anh.

Tôi đưa tay ôm chặt lấy cơ thể anh, khóc thút thít như một đứa trẻ không nơi

nương tựa.

“Em xin lỗi, em sai rồi, em hối hận rồi...” Vứt bỏ tự tôn, cuối cùng cũng có

thể nói ra những lời sáu năm trước tôi không có đủ dũng khí để nói, tôi khóc lóc cầu
xin anh: “Đừng yêu người khác, đừng rời xa em, đừng bỏ rơi em một lần nữa được
không?”

“Anh không bỏ rơi em.” Anh nói: “Trước giờ chưa từng, sau này cũng

không.”

Lời thề ước ấy quá đỗi đẹp đẽ, nếu như là mộng, vậy tôi nguyện không cần

tỉnh giấc.

Nhưng tôi vẫn phải tỉnh.
Có đôi tay đang sờ soạng khắp người tôi, chơi chán rồi còn bất mãn thốt ra

mấy tiếng: “Ngực vốn đã bé, giờ lại gầy đến mức sắp chả còn gì, lễ phục lần này lại
phải đem đi sửa rồi.”

Tôi mở bừng mắt, đập vào mặt là bộ móng vuốt sơn màu Chloden đỏ chót

của Giang Giai Lăng đang ra sức vẹo má tôi.

“Làm cái gì đấy?” Tôi đau đến nghiến răng nghiến lợi, co quắp vào trong

góc giường.

“Tao mang vũ khí đến đây!” Giang Giai Lăng chu miệng, hất hàm chỉ chiếc

va li màu đen, nói: “Hôm nay mày phải dự lễ cưới của Lý Tuyết Nhi còn gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.