SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 98

Bưởi hứ một tiếng ra vẻ chuyện đương nhiên: “Nếu không thì tao nằm đất

à?”

Ừ, cũng có lý.

Nhớ đến nụ hôn tối qua, tôi cảm thấy bắt buộc phải kiểm điểm lại một chút.
“Hóa ra, hôn sẽ có cảm giác như vậy…” Tôi thở dài, hơi thất vọng, giống

như cắn một miếng thạch, ngoài cảm giác lành lạnh man mát, vậy còn dòng điện xẹt
qua người được miêu tả trong tiểu thuyết đâu? Trời long đất lở đâu? Cánh hoa hồng
tung bay ngập trời đâu?

Không có! Chẳng có gì hết!

Trước mặt chỉ có tên con trai bị tôi cướp gôn thành công, nhìn tôi bằng đôi

mắt nheo nheo mơ màng.

“Bưởi này, tối qua… tao hôn mày…” Con gái hỏi con trai về vấn đề này

cũng thật đáng xấu hổ, do dự một hồi, tôi mặt dày nói: “Mày cảm thấy thế nào?
Mặc dù tao hơi bị lỗ một chút, nhưng nể tình bọn mình từ nhỏ lớn lên bên nhau, bất
kể thế nào cũng phát biểu cảm nghĩ đi…”

“Hôn? Như thế cũng gọi là hôn à?” Bưởi ngại ngùng quay đi, dưới góc

ngược nắng, tôi bắt gặp hàng lông mi nó khẽ rung rinh mãi.

“Ừ hứ”. Tôi mân mê góc chăn bông, nhấn mạnh: “Hơn nữa còn là nụ hôn

đầu đấy!”

“Mày thích tao không?” Nó nhìn chằm chằm vào mắt tôi, hỏi: “Nếu không

tại sao lại hôn tao?”

Lần này, chẳng ai né tránh ánh nhìn của ai, hai chúng tôi giằng co trong im

lặng.

Cảm giác càng lúc càng bất an, giống như thổi quả bong bóng có thể vỡ tan

bất cứ lúc nào ngăn cách giữa chúng tôi, chúng tôi luôn sợ nó sẽ nổ, luôn cẩn thận
từng li từng tí giữ gìn, luôn căng thẳng phấp phỏng lo âu.

Tôi, có thích hắn không?
Câu hỏi này, sớm muộn tôi hoặc hắn cũng cần phải trả lời!

Vương Hiểu Hạ, mày phải suy nghĩ thật kỹ!
Đối với Trình Dịch, đã thất bại một lần, lần này thất bại nữa, thứ mày đánh

mất không chỉ là tình yêu, mà còn cả tình bạn.

Vậy nên…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.