SA HUỲNH - Trang 117

tùng với họ đi nhậu vài ly bia.
- Dô đi ông thầy... Hết chung đế này là mình bắt qua thằng vĩnh tòn ten...
Ực cạn chung rượu đế Hoàng gấp miếng thịt nai nướng bỏ vào miệng.
- Món này là món gì vậy?
Quốc cười hà hà.
- Nai nướng đá đó đại úy...
Nhai nhai miếng thịt nai Hoàng gật gù.
- Ngon... Tôi chưa bao giờ ăn nai nướng đá...
Mọi người cười ồ. Minh lên tiếng với giọng nửa đùa nửa thật.
- Ở Sài Gòn người ta gọi là nai nướng vỉ. Ở đây mình không có vỉ nên tụi
này dùng đá cục bởi vậy mới có tên nai nướng đá...
Chuẩn úy Hân, trung đội trưởng trung đội 1 cười sặc sụa khi nghe ông
thường vụ đại đội giải thích. Quốc, chỉ huy trung đội 2 hỏi.
- Mình có mấy món tất cả?
- Ba... Món thứ nhất là nai nướng đá. Thứ nhì là nai núc nắc và cuối cùng là
nai ở truồng...
Mọi người cười bò vì câu trả lời của trung sĩ nhất Phan, trung đội phó trung
đội 3. Chinh nói trong tiếng cười.
- Tại sao gọi là nai ở truồng?
- Nai núc nắc một hồi thời quần áo tuột hết thành ra nai ở truồng...
Ngồi ở cuối bữa tiệc Đăng cười phun cả miếng thịt đang nhai. Còn Hoàng
dù tính ít nói cũng phải bật cười.
- Ủa còn thịt heo rừng đâu?
Hoàng hỏi. Thượng sĩ Minh cười hà hà.
- Chưa ăn được ông thầy ơi... Con heo rừng thịt dai còn hơn cao su của đồn
điền Michelin nên tôi cho tụi nhỏ hầm tới ngày mai mới nhai được...
Hết thùng rượu đế là mọi người bắt đầu sần sần, ăn uống, cười nói bạo hơn.
Sáu giờ chiều tiệc tan vì rượu hết và thức ăn cũng không còn miếng nào.
Không gian im lìm. Hoàng lững thững bước dọc theo con đường mòn từ
chỗ đại đội đóng quân về bộ chỉ huy tiểu đoàn. Những ngọn đồi trọc lơ thơ
vài thân cây. Xa thật xa con đường số 1 uốn lượn. Mấy mái nhà xám mốc.
Nhìn thời gần nhưng muốn đi tới xóm nhà dân ở cũng phải mất gần một giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.