SA HUỲNH - Trang 158

áo lau mồ hôi trán Hoàng hỏi thượng sĩ Bảnh đang lom khom ở hố bên
cạnh.
- Ông Bảnh... Mình có bao nhiêu M72?
- Tám khẩu ông thầy...
- Tám mà bắn cái gì... Tụi nó có cả ngàn T54...
- Tôi hỏi xin thêm thời tiểu đoàn bảo chỉ có bấy nhiêu thôi. Tôi gọi liên
đoàn thời họ bảo chờ...
- Chờ... Mình ngủm mẹ rồi... Còn đạn?
- Lính có hai trăm viên và ba lựu đạn...
- Mẹ... Như thế mà đánh cái cứt gì...
Hoàng lầm bầm. Bảnh cười lắc đầu. Lần đầu tiên ông ta thấy Hoàng giận.
Ông hiểu và thông cảm khi thấy cấp chỉ huy giận dữ. Địch có quân số đông
gấp mười lần, tăng cả ngàn chiếc, có đại bác tầm xa tầm gần, có hỏa tiễn
tầm nhiệt nổ sâu nổ chậm, súng không giật, thượng liên, đại liên phòng
không. Địch có đủ, có hết trong khi đại đội lèo tèo mấy chục người, súng
có đạn không, hỏa tiển chống tăng vài trái, không chiến xa, không đại bác,
không phi cơ. Như thế mà đánh cái gì. Không chết vì pháo dập thời cũng bị
tăng cán nát như tương. Nếu may mắn không bị tăng đè, tăng cán thời cũng
banh thây vì lựu đạn hay AK 47 của bộ đội tùng thiết.
Đào hố xong Hoàng họp bốn trung đội trưởng lại.
- Nếu bị địch tràn ngập hay bị tan hàng bốn ông hãy rút ngược về hướng
tây...
Bốn trung đội trưởng nhìn cấp chỉ huy với chút thắc mắc. Đốt điếu thuốc
Hoàng từ từ giải thích.
- Địch tiến theo hướng từ bắc xuống nam hoặc từ tây sang đông cốt ý dồn
ta ra biển. Chạy ra biển mà không có tàu rước là ta sẽ bị chúng bắt. Trong
tình thế rối loạn này tôi nghĩ tàu hải quân không rước mình đâu. Vì vậy
chạy ngược về hướng tây tuy nguy hiểm hơn nhưng nếu vượt qua được thời
ta sẽ thoát khỏi sự tấn công và truy lùng của chúng...
Bốn trung đội trưởng nhận lệnh về lại trung đội. Hoàng nói với Trường và
Bảnh.
- Nếu tôi có bề gì thời Trường dẫn anh em rút về hướng tây rồi sau đó mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.