SA HUỲNH - Trang 45

Chu Sa Lan
SA HUỲNH

Chương 6

Sau khi khám lần cuối cùng vị đại úy bác sĩ quân y hỏi Hoàng.
- Em có gia đình ở Sài Gòn không?
- Thưa bác sĩ có... Nhà tôi ở Tân Định...
- Vết thương phải hơn tháng mới lành hẵn... Anh cho em về nhà nghỉ. Đầu
tháng tái khám rồi sau đó em sẽ về lại đơn vị cũ...
Cầm tờ giấy xuất viện ra khỏi tổng y viện Cộng Hòa Hoàng gọi xe ôm chở
mình về nhà. Má anh khóc mùi khi thấy đứa con trai độc nhất của mình trở
về với cái chân bó bột.
- Như vầy là còn hên đó má...
Ôm người mẹ thương yêu vào lòng Hoàng vỗ về.
- Ít nhất con cũng được ở nhà với má một tháng nữa...
- Vậy hả... Con thèm ăn gì má nấu cho con ăn...
- Cháo vịt...

Hoàng nói liền không do dự. Xoa đầu con trai má Hoàng xách giỏ đi chợ.
Còn lại một mình Hoàng chống nạng đi vào phòng ngủ. Đồ đạc vẫn y
nguyên. Chiếc giường nệm của Hoàng được trải ra phẳng phiu. Những
cuốn tiểu thuyết nằm ngăn nắp trên kệ sách. Chút bụi mờ phủ lên vì mấy
năm rồi không có ai đụng tới. Cái bàn viết cũ kỹ. Cái ghế cũ vẫn còn đó.
Nền gạch bông sạch bóng. Từ khi Hoàng đi lính má sống thui thủi một
mình. Chiều hôm đó vừa ăn cháo vịt chấm nước mắm gừng Hoàng kể cho
má của anh nghe chuyện lính. Anh đem những chuyện vui ra kể nhiều hơn
khiến cho má cười sặc sụa tạm quên nỗi lo sợ khi thấy đứa con yêu bị
thương.

Hoàng thức giấc vì tiếng chim cu gáy trên tàng cây vú sữa bên hông nhà.
Không khí thật im lặng. Má đã đi làm từ sáng sớm. Nhìn đồng hồ chỉ 2 giờ
chiều Hoàng uể oải ngồi dậy. Đánh răng rửa mặt xong anh chậm chạp thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.