SÀI GÒN - CHUYỆN ĐỜI CỦA PHỐ - TẬP 2 - Trang 43

niên trong hãng thi một bài chánh tả ngắn chữ Việt. Bốn năm thanh niên chỉ có
tôi và anh Cương biết viết. Tôi, anh Cương viết bài dự thi.Qua ngày sau có xe
đến và cho biết là tôi đậu, lên xe về Đa Kao làm việc khác. Ông chủ này là chủ
tiệm cà-rem và chỗ tôi đến là nhà hàng ăn, tức là gia đình ông chủ ở nhà sau.
Ông người Việt nhưng nói tiếng Pháp như tiếng mẹ đẻ, có hai vợ là chị em
ruột, bà nào cũng có con bồng cả. Tuy là chị em ruột nhưng ghen nhau quá cỡ.
Tôi được ông chủ và hai bà chủ mến lắm vì thấy tôi khôi ngô và chất phác.
Giao cho tôi hai việc rõ ràng:

Góc đường bên hông Nhà thờ Đức Bà trước 1945 ở Sài Gòn

Sáng độ hai giờ ra phía trước đợi hai xích lô mối, khi hai xe này đến thì vào

báo tin cho ông chủ. Ông chủ lên xích lô trước, tôi lên xích lô sau, qua nhà
máy nước đá Khánh Hội. Đến đây, ông chủ đứng đợi còn tôi đến nhà người
gác máy lấy chìa khóa mở cửa vào. Ông chủ ngồi bàn xem sổ sách và xem báo.
Tôi ngồi một bàn nhỏ ghi chép vào sổ các xe ngựa đến nhận nước đá của hãng.

Xong việc, trời vừa sáng, tôi và ông chủ lại lên xích lô về nhà hàng ăn. Về

đây ăn sáng xong là tôi phụ người bồi chính mở cửa hàng và dọn các bàn ăn.
Cả ngày khách Việt, Pháp vào ăn rất đông. Nhà hàng này ở đối diện rạp ciné
Đakao. Tôi phụ với anh bồi chính sẹc-via cho khách suốt ngày. Lúc khách để
lại tiền lẻ cho bồi gọi là Puốc-boa (bourboi), tôi phải giao cho bồi chính hưởng,
tôi không được gì. Có một bữa vắng bồi chính, tôi tự sẹc-via, khách cho tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.