SÀI GÒN - CHUYỆN ĐỜI CỦA PHỐ - TẬP 3 - Trang 25

Quảng cáo của các cửa hàng trên đường Catinat đăng trên báo Xuân Tự

Do và Tiếng Chuông Xuân Tân Mão 1951.

Hình như phía sau vẻ đẹp của một con đường phồn hoa luôn có những nỗi

buồn, những mảnh đời không vui. Tôi nhớ giọng hát cũ của nhạc sĩ Trần
Văn Trạch: “Trời khuya vui bước trên đường Catinat/ Người đi còn năm ba
khách không nhà/ Ngàn mây sao chiếu trên trời đầy mơ/ Hàng cây lặng im
nghe gió dưới trăng mờ. Còn kia vài ba búp bê đang nhìn/ Ngồi im và vương
mắt trông ra mơ hồ/ Tình duyên say đắm trên lầu đèn che/ Tỉnh mê còn ai
đang đứng bên lề…”. Con đường này tôi đã đi qua nhiều lần, từ lần duy nhất
hồi nhỏ được vào Brodard cùng ông anh cả đến bao lần lang thang đi ăn
uống, mua sách, xem tranh sau này, khi Givral và Brodard chưa đóng cửa.
Nhưng tôi cảm thấy mình chưa bao giờ thuộc về con đường này. Có lẽ nó
không thuộc về ai cả, bởi con đường huyền thoại này đã dan díu với bao tâm
hồn tha hương từ bốn phương trời, hơn một trăm năm nay rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.