SÀI GÒN - CHUYỆN ĐỜI CỦA PHỐ - TẬP 3 - Trang 23

tên là bà Ba Bàng, một người phụ nữ nhà quê xứ Bắc theo mẹ tôi vào Nam
hồi còn trẻ. Bà không có gia đình, chăm sóc chín anh chị em tôi với một tình
thương giản dị, chân chất. Những buổi chiều đó, bà dẫn tôi ra depot nước
đá của một bà người Tàu tên là bà Nhì trên góc đường Phan Văn Đạt –
Nguyễn Văn Thinh để đổi vài chai nước ngọt và bia cho bố tôi. Lần nào
cũng vậy, sau khi lấy đủ các món, bà lẳng lặng lấy ly rượu trắng nhỏ do bà
Nhì rót sẵn, đưa lên miệng uống một hơi, xong lau miệng và ra về. Tôi lủi
thủi đi theo bà, luôn thắc mắc vì sao bà thích uống thứ nước cay xè ấy. Bà
dặn tôi giấu chuyện này với cả nhà, vẫn uống chút rượu mỗi ngày cho đến
ngày già yếu, xin vào chùa tu và mất. Sau này lớn lên, tôi lờ mờ hiểu rằng
đó là niềm vui riêng tư và có thể là duy nhất của bà, giữa chốn phồn hoa đô
hội mà bà đang sống. Cả hai hoàn toàn không ăn nhập với nhau. Bà luôn
nhớ xứ Bắc của bà và hoàn toàn thờ ơ với cảnh náo nhiệt sang trọng chung
quanh”.

Cửa hàng bán sản phẩm mỹ nghệ của hãng Thành Lễ trên đường Tự Do

(Đồng Khởi) trước 1975 được ưa chuộng bởi khách ngoại quốc và giới

thượng lưu Sài Gòn.

Ảnh: Phùng Trực trên báo TGTD loại V số II -1963.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.