SÀI GÒN XƯA, ẤN TƯỢNG 300 NĂM VÀ TIẾP CẬN VỚI ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG - Trang 70

SƠNNAM

GIỚI THIỆU

SĐI GÌN XƯA

gia đình thuộc hàng giàu sang đã tổ chức cho cha mẹ
lớn tuổi lên Sài Gòn tham quan Sở thú (nay Thảo Cầm
Viên), xem cọp, voi. Dư tiền, thì tìm bác sĩ rọi X.quang,
lấy làm hãnh diện cho cuộc đời, ngỡ rằng rọi X-quang
khám phổi là giết được vi trùng đủ loại.

Nhiều người ở nông thôn, khá giả mà ngần ngại không

dám ra tỉnh lỵ, sợ thiên hạ chê là quê mùa. Ở vùng sâu,
nhiều người chẳng thấy chiếc ô tô lần nào, vì đường
bộ chưa có.

Thời Pháp rồi thời Mỹ, Tây phương đưa qua nhiều

mặt hàng tiêu dùng với giá rẻ, gọi là viện trợ, nhưng kỳ
thật là mua chuộc khéo léo dân ta. Bù lại, dân ta phải gia
nhập vào quân đội của chúng để đánh phá cách mạng
với đồng lương quá rẻ, so với đồng lương của người
lính Pháp hoặc Mỹ.

Người tuổi đã 60 còn nhớ lại hình ảnh của mình, hồi

cắp sách đến trường cấp 1, buổi xa xưa ấy. Học trò phải
hớt tóc thật sát, đi chân đất, mặc quần áo bà ba, mỗi
sáng đi bộ hàng đôi ba ki-lô-mét đến trường, áo mưa
không có. Mang cái bình mực tím, trong ngón tay, với
sợi dây lòng thòng buộc vào cổ bình mực. Trong cái
cặp thô sơ vài quyển sách, đôi ba cuốn tập. Bút chì giá
đắt, chuốt mãi đến khi còn chừng 2 xăng-ti-mét thì tra
vào một ống trúc ngắn để có thể cầm trong tay. Sáng đi
học, nhà trung lưu, chỉ được ăn nắm xôi nhỏ; con nhà
nghèo ăn cơm nguội. Nhưng học trò rất nể nang thầy,
gặp thầy cô dạy bất cứ lớp nào, học trò cũng cúi đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.