SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 114

Chân ta run rẩy. "Ta cũng nghi ngờ. Ta đang cố giữ lạc quan."

"Cô bé dẫn ngài ra khỏi rừng," Chiron trầm ngâm. "Không có cô bé..."

"Ừ," ta nói. "Đừng nhắc ta nhớ."

Ta bỗng nhận ra hồi trước mình từng thấy ánh nhìn sắc sảo kia trong

đôi mắt Chiron, khi ông đánh giá kiếm thuật của Achilles và kỹ năng dùng
thương của Ajax. Đấy là ánh mắt từ một huấn luyện viên dày dạn đang tìm
kiếm tài năng mới. Ta không bao giờ mơ tưởng vị nhân mã này sẽ nhìn
mình theo cách đó, như thể ta có gì để chứng tỏ cho ông xem, như thể dũng
khí trong ta chưa được kiểm chứng. Ta thấy mình hệt...hệt một đồ vật.

"Nói ta nghe nào," Chiron bảo, "thần đã nghe thấy gì trong khu rừng?"

Ta thầm rủa cái miệng bự của mình. Đáng lẽ ta chả nên hỏi mấy á thần

mất tích có nghe thấy tiếng gì lạ lùng không.

Ta quyết định giờ giấu giếm sự thật cũng vô ích. Chiron nhạy bén hơn

một người-ngựa bình thường. Ta kể lại chuyện mình đã trải qua trong rừng,
rồi đến lượt giấc mơ của ta.

Tay ông cuộn lại trên tấm mền. Mép mền nhô cao hơn đôi giầy đỏ

đính sequin. Trông ông lo lắng hết mức mà dáng vẻ người đàn ông diện bít
tất lưới cho phép.

"Chúng ta phải cảnh báo trại viên hãy tránh xa khu rừng," ông quyết.

"Ta không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng ta vẫn giữ nguyên ý kiến nó
ắt hẳn liên quan đến Delphi, và...à, tình trạng hiện tại của ngài. Nhà Tiên
Tri phải được giải thoát khỏi tay quái vật Python. Chúng ta phải tìm ra
cách."

Ta diễn giải câu đó dễ ợt: Ta phải tìm ra cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.