SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 149

"Im đi, May Mắn" Damien lầm bầm "Tai nạn luôn có thể xảy ra và

dây đàn thỉnh thoảng vẫn đứt." Chiara bắt đầu bắn liên thanh bằng tiếng Ý
và ta quyết định sẽ không cố dịch làm gì.

"Để ta thử" ta tới gần cây guitar.

Damien miễn cưỡng đưa nó cho ta. Ta hướng cây đàn về phía

Woodrow. Thần rừng nhảy lùi lại vài inch. Austin cười: "Thư giãn nào,
Woodrow. Cha tôi chỉ đang kiếm một sợi dây khác thôi." Ta thừa nhận là
phản ứng của thần rừng này làm ta phấn khởi. Nếu một thần rừng vẫn còn
sợ ta, có lẽ ta còn hy vọng phục hồi chút ít danh tiếng khi xưa. Từ đây, ta có
thể tạo uy với những loài vật, sau đó là á thần, quái vật rồi các vị thần nhỏ.

Sau một vài giây, ta thay xong dây đàn. Cảm giác thật tuyệt khi được

làm những điều quen thuộc và đơn giản. Ta thử cao độ bằng vài nốt nhạc,
rồi dừng lại khi nhận ra Valentina đang thổn thức:

"Nó thật kỳ diệu" cô ấy lau những giọt nước mắt rơi trên má "Đó là

bài gì vậy?"

Mí mắt ta giần giật: "Ta mới chỉ thử dây thôi mà."

"Này, Valentina, điều hoà bản thân chút đi." Damien trách móc, mắt

cậu ta dường như đã chuyển sang hoe hoe đỏ.

"Không..." Chiara sụt sịt "Không thể tin được"

Chỉ có Austin trông có vẻ không bị ảnh hưởng. Đôi mắt cậu ánh lên

những tia nhìn đầy tự hào, mà ta không hiểu tại sao cậu lại cảm thấy vậy.

Ta chơi với gam C thứ, dây B giáng. Luôn luôn là dây B, 3000 năm kể

từ khi ta phát minh ra đàn guitar (trong một bữa tiệc hoang dã với người
Hittity- một câu chuyện dài), ta vẫn không thể hiểu làm thế nào để dây B ở
đúng giai điệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.