SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 166

Meg đeo kính lại: "Anh biết chuyện đó nghe rất điên rồ, đúng không?"

Ta điều hoà hơi thở. Ta phải nhắc nhở bản thân rằng ta không còn là

một vị thần nữa. Ta phải chịu đựng những đặc trưng của cơ thể người
phàm.

"Hãy cảnh giác đi." Ta nói.

"Nhưng cuộc đua không liên quan đến cánh rừng."

"Mặc dù vậy, chúng ta vẫn không an toàn. Nếu nhóc mời anh bạn Đào

đến, ta rất vui lòng hợp tác cùng cậu ta."

"Tôi đã nói với anh rồi, cậu ấy chỉ đột ngột xuất hiện vào lúc thích hợp

mà cậu ấy muốn. Tôi không thể..."

Chiron thổi tù và thật to, khiến ta có cảm giác tầm nhìn như bị nhân

đôi. Một lời thề trịnh trọng với bản thân: khi ta trở lại làm thần, ta sẽ trở lại
cái trại này và ném hết tù và đi.

"Các á thần." Vị nhân mã nói "Buộc chân lại với nhau và theo ta tới

điểm xuất phát nào!"

Bọn ta tập trung ở đồng cỏ cách Nhà Lớn khoảng 100 yard.

Nó đủ xa để nếu không có bất cứ cái gì đột ngột đe doạ bọn ta thì đúng

là vô cùng kỳ diệu. Với chân trái bị buộc vào chân phải của Meg, ta có cảm
giác như lúc ở trong bụng mẹ Leto trước khi em gái và ta ra đời. À phải, ta
nhớ nó khá là rõ. Atermis luôn thô bạo đẩy ta sang một bên và dùng khuỷu
tay huých ta sát vào sương xườn mẹ, ừm...giống như một con cừu non bọc
tử cung vậy.

Ta thầm cầu nguyện, nếu ta sống sót khỏi cuộc đua này, ta sẽ tự hiến tế

cho mình một con bò tót và nếu có thể thì sẽ xây thêm một điện thờ mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.