SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 183

quyết định và cô nhóc - đã trượt chân. Chúng ra rơi khỏi mép tường và rơi
thẳng xuống một đám mây lưu huỳnh.

Đại mê cung chắc hẳn có khiếu hài hước. Không để chúng ta đập mặt

vào đá và toi đời, ta đáp xuống một bãi rác khổng lồ ướt nhẹp.

Nếu các ngươi nhớ, thì đây là lần thứ hai tính từ khi trở thành phàm

nhân, ta nằm trong đống rác, thế là gấp đôi số lần rồi.

Chúng ta ngã lăn ra khỏi đống rác và điên loạn giằng co với ba cái

chân. Đến chân đống rác, người chúng ta vướng đầy mấy thứ bẩn thỉu,
nhưng vi diệu thay, vẫn sống nhăn răng.

Meg ngồi dậy, người đầy bã cà phê.

Ta lôi một cái vỏ chuối ra khỏi đầu và quẳng đi. "Có lý do gì khiến

nhóc cứ để chúng ta rơi vào bãi rác thế?"

"Tôi á? Anh mới là người mất thăng bằng ấy!" Meg vuốt mặt nhưng

không có tác dụng. Tay kia, cô run run giữ lấy quả táo vàng.

"Nhóc không sao chứ?" Ta hỏi.

"Tôi ổn." Cô nhóc gắt lên.

Chắc chắn không phải. Nhưng trông cô như vừa đi qua ngôi nhà ma

quái của ông bác Hades (lưu ý nhé: ĐỪNG.). Gương mặt cô nhóc nhợt
nhạt. Con bé cắn môi quá chặt, nên răng cô hồng hồng màu máu. Ta ngửi
thấy thoang thoảng mùi nước tiểu, chứng tỏ một trong hai chúng ta đã sợ
đến mức không thể kiểm soát bàng quang. Ta cá 75% đó không phải ta.

"Tên đàn ông đó." Ta nói. "Nhóc nhận được giọng hắn không?"

"Im đi. Mệnh lệnh đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.