SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 7

Ta nằm trong đống rác, nhìn chòng chọc cái mác đính ở nắp thùng: Để

dọn rác, hãy goih 1-555-Stenchy.

Zeus sẽ cân nhắc lại, ta tự nhủ. Cha chỉ đang doạ ta chút thôi. Trong

chốc lát, cha sẽ đưa ta về Đỉnh Olympus và để ta thoát tội kèm một lời cảnh
cáo.

"Phải..." Giọng ta nghe trống rỗng lẫn vô vọng. "Phải, thế mới đúng."

Ta cố cử động. Ta muốn đứng trên hai chân đường hoàng, ngạo nghễ

khi thần Zeus tới xin lỗi. Xương sườn ta đau nhói. Bụng ta quặn thắt. Ta
cào mép thùng rác và xoay xở lôi được mình tới bên hông thùng. Ta ngã
nhào ra ngoài thùng rồi tiếp đất bằng vai, khiến một tiếng rắc vang lên khắp
mặt đường.

"Á!" ta kêu lên vì đau. "Đứng dậy. Đứng dậy nào."

Đứng lên chẳng dễ dàng gì. Đầu ta quay mòng mòng. Ta suýt ngất vì

gắng đứng dậy. Ta đang đứng tại một cái ngõ cụt. Cách đấy khoảng mười
lăm mét, lối ra duy nhất dẫn đến một con đường bẩn thỉu với mặt tiền của
văn phòng người hành nghề bảo lãnh và tiệm cầm đồ. Ta đoán mình đang ở
đâu đó phía tây Manhattan, hoặc có lẽ là Crown Heights ở Brooklyn. Thần
Zeus ắt hẳn giận ta tột độ.

Ta xem xét cơ thể mới của mình. Hình như ta là một thiếu niên da

trắng, đeo giày thể thao, quần bò xanh dương, cùng áo phông polo xanh
lục. Thiếu gu hết sức. Ta cảm thấy như đang phát ốm, yếu ớt, và vô cùng,
vô cùng giống con người.

Ta đã, đang và sẽ chẳng thể nào hiểu nổi làm sao người trần mắt thịt

các ngươi có thể chịu được. Các ngươi sống cả đời trong một khối thịt,
không thể tận hưởng thú vui đơn giản như hóa thành chim ruồi hay tan biến
thành những tia sáng rực rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.