SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 134

một trăm năm mươi người - và cô dâu chú rể đi Jamaica để hưởng tuần
trăng mật.
Đó là một sự gán ghép lố bịch và nó đã thất bại hoàn toàn, đến mức thảm
hại.
Vào đêm tân hôn Naomi nói:
- Chúa ơi, tôi cưới phải loại đàn ông gì thế nầy? Anh có cái ấy mà làm gì?
Tyler cố nhẹ nhàng thuyết phục vợ:
- Chúng ta không cần phải làm tình. Chúng ta có thể có cuộc sống riêng.
Chúng ta vẫn cứ sống với nhau nhưng mỗi người sẽ có… bạn tình của riêng
mình.
- Anh nói đúng đấy, chúng ta sẽ như thế!
Naomi trả thù chồng bằng cách trở thành một người mua sắm cỡ đại cao
thủ. Cô ta mua mọi thứ ở những cửa hàng đắt nhất trong thành phế, rồi thực
hiện những chuyến đi mua hàng tận New York.
- Tôi không thế lo đủ cho những trò thái quá của cô bằng thu nhập của
mình được. - Tyler phản đối.
- Thế thì lo để được tăng lương đi. Tôi là vợ anh. Tôỉ có quyền được chồng
trợ cấp.
Tyler đến gặp cha, kể lại sự tình.
Harry Stanford cười tỉnh queo:
- Đàn bà được quyền tốn kém phải không? Anh gắng thu xếp thôi.
- Nhưng, cha, con cần một số…
- Một ngày nào đó, anh sẽ có tất cả tiền trên trái đất nầy.
Tyler cố giải thích cho Naomi, nhưng cô ta không thèm để tâm đến việc đợi
cho tới "cái ngày nào" đó.
Cô ta cảm tưởng rằng "cái ngày đó" sẽ không bao giờ đến. Khi Naomi đã
bòn rút của Tyler được những thứ cần thiết rồi thì cô ta đâm đơn ly dị,
nhằm cuỗm nốt những gì còn lại trong tài khoản của y ở ngân hàng, rồi
biến.
Khi Harry Stanford nhận được tin, ông ta chỉ nói:
- Một khi đã là thằng lại cái, thì chỉ mãi mãi là một thằng lại cái mà thôi.
Và câu chuyện chấm dứt ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.