SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 148

Stanford ngước lên bắt gặp cặp mắt lạnh lùng của Dmitri, và ở chính
khoảnh khắc đó, linh tính mách bảo ông điều gì sẽ xảy ra.
- Không! - ông ta kêu lên và cố gắng đứng dậy.
Dmitri ấn hai bàn tay hộ pháp lên đầu Harry Stanford, nhấn xuống.
Stanford quẫy đạp điên cuồng, cố gắng trồi lên khỏi mặt nước, nhưng ông
ta làm sao đọ sức nổi với gã khổng lồ. Nước biển tràn vào phổỉ Stanford,
rồi ông ta hoàn toàn bất động. Gã buông tay thở hổn hển, rồi loạng choạng
bỏ đi.
Dmitri lên boong, cố gắng chống chọi lại với sự chòng chành của con tàu,
nhặt mấy tờ báo rồi kéo mở cửa kính và ra hành lang để cơn gió đang gào
rú ùa vào. Gã rắc một vài tờ lên hành lang, ném vài tờ khác lên boong.
Hài lòng rồi, gã quay lại buồng tắm và kéo xác Stanford ra khỏi bồn. Hắn
mặc bộ đồ pyjama, áo bông khoác ngoài và đi dép vào cho Stanford rồi bế
xác ông ta ra hàng hiên. Dmitri đứng bên song sắt thành tàu giây lát, rồi
ném cái xác qua boong tàu.
Hắn đếm đến năm, rồi nhấc điện thoại và gào lên. Có người ngã từ trên
boong xuống biển.
Lắng nghe Dmitri kể lại câu chuyện giết người, Tyler cảm thấy tình dục bị
kích thích. Y cảm nhận được vị mặn của nước biển tràn ngập phổi ông bố
mình và cả những cái thở ngợp nước, cảm nhận thấy sự tàn bạo, và rồi
không còn biết gì nữa.
Thế là xong, Tyler nghĩ. Rồi lại tự sửa - Không. Ván bài mới chỉ bắt đầu.
Đã đến lúc đi con hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.