SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 188

- Cô đang nói gì vậy?
- Ông nói với tôi rằng ông muốn tôi giúp ông để gạt ai đó.
- Thì sao?
- Thế mà dường như nó lại gạt chính tôi. Hoá ra tôi đáng giá một tỉ đô la.
Giọng Tyler đanh lại.
- Tôi muốn cô biến ngay khỏi đây. Ngay bây giờ.
- Thế à? Tôi nghĩ rằng tôi sẽ đi khi nào tôi sẵn sàng. - Margo nói. - Bây giờ
thì chưa.
Tyler đứng đó, dò xét:
- Cô… Cô muốn cái gì.
Cô ta gật đầu.
- Thế có phải tốt hơn không. Số bạc tỉ mà tôi có thể được nhận thì ông lại
hòng chiếm làm của riêng ông ư? Tôi cứ tưởng ông lừa gạt để lấy một ít
thôi, nay những một tỉ đô la! Đó lại là một việc khác. Tôi cho rằng mình có
quyền được dự phần xương xẩu chứ?
Có tiếng gõ cửa.
- Xin lỗi. - Clark nói. - Tiệc trưa đã sẵn sàng ạ.
Margo quay sang Tyler.
- Anh ra trước đi. Em không đi cùng đâu. Em phải lo vài việc đã.
Chiều muộn hôm đó, nhiều gói đồ liên tiếp gửi về Rose Hill. Đó là những
hộp quần áo, váy, khăn… của cửa hàng Armani, quần áo thể thao của cửa
hàng Scaasi Boutique, đồ lót và đồ ngủ của cửa hàng Jordan Marsh, áo
choàng lông thú đắt tiền từ cửa hàng Neiman Marcus, và cả chiếc vòng kim
cương từ Cartier(1). Tất cả các gói đồ đều gởi cho cô Julia Stanford.
Khi Margo trở về vào lúc bốn giờ chiểu, Tyler đã đợi sẵn, đầy tức giận.
- Cô có biết mình đang làm gì không? - Y cật vấn.
Cô ta chỉ mỉm cười.
- Tôi cần vài thứ. Cuối cùng thì, em gái của anh cần phải ăn bận sang trọng,
đúng không? Khi người ta trở thành một người mang họ Stanford, người ta
bỗng được hưởng một kho tàng kinh ngạc đến nhường nào. Anh sẽ trả hoá
đơn chứ?
- Julia!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.