SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 44

Lúc đó Corsica đang vào mùa du lịch. Đường phố nhộn nhịp du khách nói
tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Nhật và tiếng Đức.
Tối ấy, Steve ăn tại một nhà hàng Italia rồi trở về khách sạn của mình.
- Có ai nhắn lại gì tôi không? - Anh hỏi người trực phòng.
- Không, thưa ngài.
Anh nằm trên giường và bị ám ánh bởi nhưng gì Simon Fitzgerald đã kể về
Harry Stanford.
"Cô ta có phá thai không". "Không. Harry thì muốn, nhưng cô ta lại không
nhất định không. Ông ta bèn nói rằng yêu cô ta và muốn lấy làm vợ. Dĩ
nhiên ông ta đã nói như vậy với cả chục người đàn bà. Nhưng Emily nghe
được mẩu đối thoại trên và ngay đêm đó đã tự vẫn".
Steve thầm hỏi không biết Emily đã tự tử thế nào.
Rồi anh ngủ thiếp đi.
Đúng mười giờ giáng hôm sau, Steve xuất hiện trước toà nhà quận trưởng.
Vẫn viên hạ sĩ hôm qua ngồi ở bàn tiếp tân.
- Xin chào, - Steve nói.
- Chào ông, liệu tôi có thể giúp gì ông?
Steve lại đưa cho viên hạ sĩ một tấm danh thiếp.
- Tôi tới để gặp đại uý Durer.
- Ông chờ cho một phút. - Viên hạ sĩ nói và biến mất vào trong.
Đại uý Durer mặc bộ quân phục mới toanh, đang trả lời phỏng vấn trước
một phóng viên truyền hình từ Italia. Gã đang nhìn vào ống kính.
- Khi tôi nhận trách nhiệm xử lí vụ nầy, việc đầu tiên tôi làm là giám định
xem có sự hành hung nào liên quan tới cái chết của ngài Stanford không?
- Và ông đã hài lòng vì rằng cái chết của ngài Stanford không phải do bạo
lực gây ra?
- Hoàn toàn hài lòng. Chắc chắn ông ta đã chết do một tai nạn.
Đạo diễn nói:
- Hãy chuyển ống kính ra một góc quay khác gần hơn.
Viên hạ sĩ thừa cơ dúi vào tay đại uý tấm danh thiếp của Steve. "Ông ta
đang chờ ngoài kia".
- Anh làm sao thế? - Durer lừ mắt hỏi. - Anh không thấy tôi đang bận hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.